“Đó là thứ gì vậy?”
Mộng Linh bình tĩnh chỉ vào chiếc bát nhỏ trên tay Cố Tử Sâm, bên trong vẫn còn một ít bột màu trắng còn sót lại.
“Tại sao anh lại cho nó vào trong ly sữa?”
Mộng Linh rành rọt hỏi từng câu, thoáng cái khiến Cố Tử Sâm rơi vào lúng túng. Bàn tay hắn khẽ run lên, không tự nhiên mà đặt chiếc bát sứ xuống kệ bếp.
“Anh…”
Hắn nở nụ cười, gương mặt trở về dáng vẻ trầm tĩnh vốn có. Nụ cười tỏa ra nắng ấm nhưng lại khiến Mộng Linh rét run người.
Trong lòng cô, dự là sớm đã chuẩn bị cho mình một câu trả lời rồi!
“Là vitamin thôi. Bởi vì sức khỏe của em dạo gần đây không tốt, cho nên anh mới…”
“Không ai nghiền nhỏ vitamin bỏ vào trong sữa cả.” Mộng Linh nặng nề nói.
Đầu óc cô trở nên choáng váng, hai hốc mắt đã đỏ au lên chực chầu khóc. Vitamin sao? Nghe cứ như Cố Tử Sâm quan tâm đến sức khỏe cô lắm vậy. Nhưng thực chất nó là thứ gì, cô nghĩ hắn tự hiểu rõ hơn ai hết.
“Nếu anh quan tâm em, có thể đưa nó trực tiếp cho em mà?”
Giọng nói của Mộng Linh càng lúc càng trở nên nghẹn ngào, cô cố gắng hít thở đều đều để ngăn bản thân không kích động. Đứng phía đối diện, Cố Tử Sâm cụp mắt, không biết phải giải thích gì vào lúc này.
“Là thuốc tránh thai có phải không?”
Không khí xung quanh như thể bị đông cứng, Cố Tử Sâm im lặng nhìn Mộng Linh, bàn tay siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-that-cham-ve-phia-anh/2788815/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.