Thịt nướng trên bếp than hồng, phát ra âm thanh xì xèo nghe đã tai vô cùng. Trên chiếc bàn inox hình chữ nhật, nồi nước lẩu sôi sùng sục, Mộng Linh thuận tay cho rau xanh vào, đảo qua một lượt rồi đậy nắp vung lại.
Thời tiết bên ngoài se lạnh, được ngồi bên trong quán ăn đồ nướng và lẩu nóng hổi, thơm phức thì còn gì sung sướng bằng?
Cố Tử Sâm gắp thịt bò lên dĩa, cắt thành nhiều miếng nhỏ. Hắn còn cẩn thận gỡ những món còn lại ra khỏi cây xiên nhọn, sau đó gắp một ít cho vào bát Mộng Linh.
“Lúc trước mỗi khi buồn bực, vẫn thường hay đến đây kể xấu anh sao?”
“Anh thật sự là người sếp tồi tệ hửm?”
Hắn thản nhiên hỏi, đến nổi Mộng Linh đang nhai miếng râu mực cũng phải ngậm chặt miệng, không dám nuốt tiếp. Cô đưa tay đỡ trán, ánh mắt bẽn lẽn nhìn đi chỗ khác, nói không nên lời.
Biết giải thích thế nào đây chứ?
“Lúc trước… cũng tại anh hay mắng em.”
Chẳng phải vì Mộng Linh không thể làm hài lòng Cố Tử Sâm sao? Cô khẽ thở dài, nếu hai người không phát sinh mối quan hệ đặc biệt, có lẽ hắn cũng không đối tốt với cô như vậy.
“Lúc trước là anh sai, anh xin lỗi.”
Cố Tử Sâm rót thêm nước vào ly của Mộng Linh, nhẹ giọng nói tiếp:
“Sau này sẽ không bao giờ lớn tiếng với em nữa!”
“Cái này là anh tự mình nói đấy nhé?” Mộng Linh bất giác nhìn hắn, ánh mắt trong veo như chứa ngàn vì sao sáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-that-cham-ve-phia-anh/2788796/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.