Sáng chủ nhật, Mộng Linh thu dọn đồ đạc chuyển đến biệt thự của Cố Tử Sâm. Cô vừa mới kéo vali vào đến phòng khách thì Minh Châu đã từ đâu xuất hiện, nhào đến ôm chặt lấy hai chân.
“Ba à, chị Mộng Linh đến rồi!”
Mộng Linh đẩy nhẹ vali sang một bên, ngồi xổm xuống nựng hai má Minh Châu. Bé con vui đến nổi cười tít mắt. Đến Mộng Linh cũng không hiểu vì sao mỗi lần gặp cô, Minh Châu lại có thể phấn khích như vậy.
“Ba nói từ nay chị sẽ sống ở đây cùng với em đúng không?”
“Ừ! Sau này chị sẽ làm mẹ của em nhé!” Mộng Linh nửa đùa nửa thật.
Nhìn thấy Minh Châu không có phản ứng, Mộng Linh còn tưởng mình đã nói sai điều gì khiến cô bé buồn lòng. Ngờ đâu mới được một lúc, bé con lại ôm chầm lấy cổ cô, giọng run run như sắp khóc:
“Chị hứa rồi đấy nhé! Người lớn không được nói dối đâu.”
Mộng Linh gật đầu chắc nịch, trong lòng cô bỗng thấy lâng lâng khó tả. Cô mới hai mươi sáu tuổi, nhưng bây giờ đã thành bà mẹ có bé con bảy tuổi rồi!
Nhưng mà một năm sau, khi bản hợp đồng giữa cô và Cố Tử Sâm kết thúc, đến lúc đó liệu Minh Châu có thất vọng không?
Mộng Linh khẽ chép miệng, trách bản thân lo chuyện quá xa xôi. Việc trước mắt cô phải mang hành lí của mình đi cất trước đã. Mộng Linh nhìn sang Cố Tử Sâm, hắn bèn giành lấy vali từ tay cô, rồi nói:
“Đi theo tôi.”
Minh Châu nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-that-cham-ve-phia-anh/2788704/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.