Mộng Linh ngơ ngác nhìn Cố Tử Sâm, tự nhiên hắn hỏi cô chuyện này là có ý gì?
“Hửm?” Hắn hất mặt về phía cô, kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời.
Mộng Linh hít một hơi thật sâu, không biết nên bày ra biểu cảm gì ngay lúc này. Cô cười nhàn nhạt, rồi nói:
“Tôi vừa mới chia tay người yêu. Hiện tại… cũng có thể xem là đang độc thân.”
Cố Tử Sâm không có phản ứng gì đặc biệt, vẫn là bộ mặt khó gần, lạnh lùng thường thấy. Hắn vắt chéo chân, nhàn nhã uống một ngụm trà trước khi đưa ra lời đề nghị:
“Kiều Mộng Linh, tôi muốn thuê cô làm bảo mẫu cho con gái tôi. Thấy thế nào?”
Mộng Linh gật đầu, rồi lại lắc đầu như một kẻ ngốc. Tại sao Cố Tử Sâm lại muốn cô làm bảo mẫu cho con gái hắn? Ở ngoài kia thiếu gì người có kinh nghiệm, thích hợp với công việc này. Hơn nữa cô mới gặp Minh Châu có một lần, chưa hiểu gì nhiều về cô bé, cho nên không thể đồng ý với hắn được.
“Xin lỗi chủ tịch, tôi chỉ sợ làm anh thất vọng thôi. Hay là anh tìm người khác đi!”
Trong công việc đã thấy Cố Tử Sâm khó tính đến mức độ nào, huống chi lại là chăm sóc cho con gái bảo bối của hắn. Nếu lỡ may xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Mộng Linh chắc chắn không được yên ổn.
“Tiền lương bảo mẫu gấp ba lần mức lương trong công ty của cô hiện tại. Kiều Mộng Linh, cô nên cân nhắc cho kỹ.” Cố Tử Sâm không nhiều lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-that-cham-ve-phia-anh/2788698/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.