Phải rồi, địa chỉ khách sạn, tôi có nên đến đó hay không, nếu sự thật đúng như mình nghĩ tôi sẽ làm gì, lao vào mà đánh chúng nó ư.
Tôi vứt hết lòng tự tôn cao ngạo mà vào phòng thay đồ, tôi sẽ đến đó, không thể sống trong hồi hộp, suy diễn nữa.
Theo địa chỉ trong tin nhắn, tôi lái xe đến địa điểm, một khách sạn nhỏ nằm trong con hẻm, cái ánh đèn chớp nhá của bảng hiệu trông thật khó chịu, hay vì lòng tôi vốn dĩ chẳng vui.
Tôi bước vào, cô tiếp tân vui vẻ chào:
- Chào chị, chị đặt phòng ạ?
- À, chị đặt một phòng.
- Chị muốn phòng thường hay vip, phòng đơn hay đôi?
Theo tôi suy nghĩ nếu Quang ở đây chắc anh sẽ chọn một phòng thường, nên tôi cũng chọn như vậy để tiện theo dõi.
- Thường thôi em.
- Dạ vâng, chị vui lòng cho em xem chứng minh.
- Đây.
- chìa khóa của chị, phòng 102 chị nhé.
- Em gái này, qua giờ có khách hàng nào tên Nguyễn Hoàng Quang thuê phòng không em?
- Xin lỗi chị tụi em không được tiết lộ danh tính khách hàng, mong chị thông cảm.
Tôi mở túi, móc 2 tờ năm trăm, dúi vào tay nó, nhẹ nhàng bảo:
- Em xem giúp chị với, tụi chị đang giận nhau, em nói số phòng cho chị biết để chị lên làm hoà, vợ chồng giận như ăn cơm bữa ý mà.
- Dạ.. Em em..
- Yên tâm, chị không có ý gì đâu, giúp chị đi.
Con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ra-bong-toi-de-yeu-anh/2668616/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.