Anh nhếch cái môi mỏng của mình lên, chăm chăm rồi tiến sát về phía tôi:
- Chưa bao giờ anh nghiêm túc như lúc này, Thu, xem ra, em vẫn rất bướng nhỉ?
Tôi theo quán tính cứ lùi lại, anh tiến một bước tôi lùi một bước, đến khi chạm vào thành giường cứng ngắc mới mấp máy đôi môi:
- Nguyên. Anh định làm gì?
Anh áp cả người lên thân thể tôi, làm cơ thể theo đó mà nằm dài trên chiếc nệm, khoảng cách cả hai lúc này chưa đầy gang tấc, đồng thời nhận thấy khuôn mặt anh mỗi lúc một gần.. Tôi nhắm híp mắt lại…nhưng.... không có gì... Đồng thời bên tai phả ra một thanh âm vô cùng trầm ấm cùng một hơi thở nóng ran:
- Sao lại nhắm mắt, em đợi điều gì? Hay là.
Tôi lập tức mở mắt, cắt ngang lời của Nguyên:
- Anh làm gì vậy, định đè chết em à? Xuống nhanh lên.
Nguyên cố tình để thân dưới chì thêm chút nữa, cọ xát hai vật cấm vào nhau, tay vẫn chống lên giữ khoảng cách vùng ngực đang bị thương của tôi. Anh cười nhẹ, điệu cười gian manh:
- Nếu em không ngoan anh lập tức làm thịt em ngay tại đây.
Tôi vênh mặt:
- Anh dám.
- Hửm. Thử xem?
Một tay vẫn giữ trạng thái như vậy, một tay luồn xuống kéo thắt lưng ra.. Thôi chết, đừng nói là Nguyên làm thật nhá, cảm giác sợ sợ bắt đầu, tôi liền chụp lấy tay Nguyên, dùng ánh mắt uỷ khuất hết nhất có thể, chớp chớp cho đôi mi ươn ướt, nhu mì bảo:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ra-bong-toi-de-yeu-anh/2668557/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.