Trong giấc ngủ vừa chớm, tôi mơ mơ màng màng nghe ai gọi mình thật da diết.
- Thu.. Thu.. truyện teen hay
Chị đứng dưới chân giường, nở nụ cười tuyệt mĩ, vẻ đẹp hoang dại không pha lẫn chút phấn son.
- Chị có phải là H'Lan không?
Chị gật đầu, bỗng một cơn gió lớn lùa vào, bật tung cửa sổ, dưới ánh đèn vàng nhạt, tôi thấy rõ hai bàn tay đầy máu lú lên, sau đó là toàn thân lìa lọi của đứa bé ấy từ cửa sổ bò vào, nó nhoẻn miệng cười với tôi.
Khác hẳn với lúc trước, tôi không còn sợ nó nữa, chỉ thấy nó thật đáng thương.
- Con tên gì?
Nó lắc đầu:
- Con không có tên.
- Thế cô đặt tên cho con chịu không?
Nó gật đầu lia lịa:
- Chịu.
Ba nó là Cao Hoàng Quang, thì đặt nó tên gì sẽ hay nhỉ. À.. Cao Hoàng Nhân. Được đấy.
- Cao Hoàng Nhân, con có thích tên này không?
- Thích, con thích lắm (nó sung sướng nhảy cẳng lên khoe với H'Lan:
- Mẹ, con có tên rồi, có tên rồi. (tự nhiên nó nhớ ra gì đó, nói với tôi) cô ơi thế cô đặt tên cho em con được không?
Tôi ngạc nhiên:
- Con còn em nữa sao?
Nó gật đầu, mím môi, sắp khóc:
- Nhưng em ở xa lắm, không thường xuyên chơi với con.
- Em con ở đâu?
Nó chỉ lên trời:
- Ở trên đấy, em con xinh lắm. Là một bé gái.
Tôi run run, không lẽ nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ra-bong-toi-de-yeu-anh/2668550/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.