Chờ đợi nửa tiếng đồng hồ vẫn chưa có tin gọi lại của chủ nhân mảnh giấy.
Chung Tình bắt đầu sốt ruột: “Con nghi đây không phải là vụ bắt cóc tống tiền đơn giản!”
Ba anh đang trầm tư, ngẩng mặt đồng thuận: “Ba cũng nghi vậy!” Vì kẻ bắt Dennis nếu đơn thuần nhắm vào tài sản nhà ông thì hắn đã gọi điện yêu cầu địa điểm giao tiền. Đằng này…vẫn bặt vô âm tín.
“Có khi nào hắn tung mảnh giấy làm hỏa mù đánh lạc hướng điều tra của chúng ta không?”
“Cũng có thể lắm! Con mau xem thật kĩ lại các camera.”
Theo trích xuất từ camera trong phòng Dennis. Mẹ anh ngủ cùng với bé con. Mãi khi trời gần rạng sáng, bà trở mình đi vệ sinh. Tầm mười phút bà quay lại. Trên chiếc giường hai bà cháu nằm chỉ còn lại mảnh giấy.
Khoảng thời gian mười phút ngắn ngủi đó chỉ mỗi chị giúp việc vào phòng. Chị ta nhanh chóng trở thành nghi can.
“Nói! Chị tiếp tay cho ai?” Chung Tình nhìn người giúp việc thật thà nhà mình năm năm nay. Dù nhìn thật kĩ, anh cũng không thể nào tìm được một điểm bất thường trên gương mặt người phụ nữ quê chân chất.
Chị khóc thanh minh: “Chị không tiếp tay cho ai cả! Chị chỉ vào lấy bình sữa, dụng cụ uống nước của bé đi rửa thôi! Mọi ngày chị vẫn vào giờ đó, không tin em có thể xem camera mà!”
“Chuyện đó dĩ nhiên tôi sẽ làm! Tôi chỉ hỏi lại chị một lần nữa, chị có tiếp xúc ai lạ từ một tháng nay không? Hoặc chị có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-qua-doi-nhau/3486444/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.