🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trần Khánh đứng bất động trước cửa chớp. Đôi mắt đăm đắm hướng về phía trời xa. Trong lòng anh ta giờ này muốn bao nhớ nhung thì có bấy nhiêu.



“Ngọc Minh! Rốt cuộc em đã đi đâu?” Khánh bần thần đem điều giấu kín trong tim hỏi vào hư không.



Ở trên cao ấy có nắng và gió. Nắng rọi muôn phương, gió bay ngàn hướng. Khánh hi vọng hai vị khách lãng tử sẽ mang tin tốt lành về cho anh ta.



Ấy vậy mà, tin anh ta nhận được…



“Dạ, anh! Bệnh viện thành phố vừa báo tin bác gái đang cấp cứu ở đó!”



Như sét đánh ngang tai, Trần Khánh hủy cuộc họp tháng, ba chân bốn cẳng hớt hải chạy đến viện.



“Bác bị đa chấn thương, sau đầu tụ máu bầm, hai má có nhiều vết móng tay cào và phần cổ tím do dây siết chặt.”



Thông tin bác sĩ vừa đưa khiến Trần Khánh thảng thốt. Mặt anh ta tái nhợt, cơ thể cao lớn rệu rã theo ý nghĩ vừa vụt sáng ở trong đầu. Anh ta cuộn chặt hai bàn tay, kiềm nén cơn giận muốn một khắc lột sạch da ai đó, nhẹ nhàng nói với vị bác sĩ phụ trách: “Trăm sự nhờ các bác giúp tôi.”

“Anh yên tâm. Cứu người là trách nhiệm của bệnh viện!”



Trần Khánh cúi đầu tạ ơn. Rồi đến chiếc giường mẹ đang nằm. Tận mắt thấy mớ thương tích, anh ta phi chiếc Mer lao nhanh về nhà hỏi tội kẻ đầu sỏ: “Nói, vì sao cô hành hạ mẹ tôi?”



Ả đàn bà đang dũa móng tay, vẽ lên đó đóa hoa bỉ ngạn đỏ. Cô ta đưa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-qua-doi-nhau/3462176/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.