🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời gian chờ đợi dường như hút cạn sinh lực Trần Khánh. Anh ta gầy xọp hẳn đi sau một đêm. Đầu tóc rối tung ngả màu muối tiêu. Râu ria xồm xoàm. Quần áo xác xơ. Trên môi anh ta điếu thuốc này vừa tàn đã châm điếu khác nối đuôi. Xung quanh nồng nặc mùi khói thuốc.



Khi người tình tìm ra nơi anh ta ẩn náu tiêu sầu, cô ta ôm ngực ho sặc sụa.



“Anh định hun ngộp mẹ con em hả?” Cô ta quạt tay liên tục để xua bớt khói.



Trần Khánh mặc kệ. Qua ô cửa nhỏ trong một góc khuất, anh ta im lặng chờ đợi tiếng chuông điện thoại reo.



“Anh điếc không nghe em nói hả? Mau dụi thuốc đi! Em không thở nổi nữa rồi!”



“Đi ra ngoài!” Phiền không thể chịu được.



“Em tìm anh cả đêm nay đó!”



Khánh liếc mắt qua. Một ánh mắt không nhiệt độ, lạnh lẽo tựa hầm băng. Vậy mà, ả đàn bà vẫn nhây. Cô ta õng ẹo đến bên Khánh: “Em thấy cái đà này... ba mẹ còn lâu mới tỉnh. Hai đứa mình về nhà ngủ giấc lại sức rồi chiều tới tiếp. Nha anh?”



Khánh nheo mắt nhìn ra vạt nắng vàng ngoài ô cửa. Trời ngoài kia sao mà trong, mà mát. Nắng ở bên ngoài mới vàng và ấm áp biết bao. Chẳng bù cho anh ta giờ này. Cơ thể rã rời. Mọi giác quan tê liệt, lạnh lẽo muốn sập nguồn. Nhưng chúng nó nào được yên phải nghe người đàn bà kia lải nhải.



“Làm ơn về đi!” Khánh kiềm gan xuống giọng.



“Em về bằng cách nào? Em đang mang cục vàng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-qua-doi-nhau/3462169/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.