Khi Lục Tử Dạ và Hàn nhi về đến Lục gia thì đã tối đen,bước vào nhà thấy dì Châu đang đứng bên ngoài cửa bếp,còn bên trong bếp vang lên tiếng của một cô gái:
"Dì Châu,tôi nghe thấy tiếng xe.Tử Dạ và Hàn nhi về rồi sao?"
Nghe giọng này đối với cha con anh là thực sự quen thuộc.Năm năm nay, ngày nào cô ta cũng đến Lục gia kiếm đủ cớ để đến.Lúc đầu, Lục Tử Dạ không cho đến nhưng Lam Thi cứ đến rồi làm ầm lên bây giờ anh kệ cô ta không nói gì nữa.Lục Hàn cũng ghét rất ghét Lam Thi,vì cô ta lúc nào cũng tự nhận mình là nữ chủ nhân Lục gia.Nhưng thằng bé biết, trong lòng ba nó thì chỉ có Mộ Vân-mẹ nó mới là nữ chủ nhân của Lục gia mà thôi.Lục Hàn bi bô chạy vào ôm dì Châu:
"Dì Châu! Con vừa đi thăm mộ mẹ con về."
Dì Châu thấy một cục bông nhỏ lao vào lòng,liền ôm Lục Hàn vào lòng,âu yếm lên tiếng:
"Thế là Hàn nhi được gặp mẹ như mơ ước rồi nhé."
Lục Tử Dạ bước vào trong mắt nhàn nhạt nhu tình.Anh lên tiếng nói với Lục Hàn:
"Hàn nhi vừa đi về, chưa thay quần áo mà đã ôm dì Châu."
Dì Châu nghe giọng của Lục Tử Dạ liền cúi chào:
"Cậu chủ,người đã về."
Lục Tử Dạ gật đầu hỏi:
"Cô ta lại đến?"
Dì Châu gật đầu:
"Xin lỗi cậu chủ.Tôi không ngăn được."
Lục Tử Dạ lắc đầu nói:
"Không phải tại dì.Mai đổi toàn bộ khóa là được.Chuyển sang khóa vân tay."
Dì Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-qua-dau-thuong-vo-quay-lai-con-phuc-hac/1963716/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.