Mộ Vân mở cửa bước vào, Lam Âu đã ngồi đợi cô từ trước. Cô vẫn không nóng vội, từ từ bước vào và khá chậm rãi ngồi xuống nghế đối diện. Tháo kính xuống, cô nhìn Lam Âu cất tiếng:
"Cậu Lam tìm tôi có việc gì? "
Lam Âu nhìn cô bình thản ngồi xuống, anh ta nở nụ cười nhạt:
"Cô Trương có vẻ rất nhẹ nhàng. "
Mộ Vân vẫn bình thường như trước:
"Anh Lam cần tôi chứ tôi thì đâu cần anh?"
Lam Âu cười đầy tán thưởng:
"Đây là lý do tôi đề cao cô Trương. Rất thẳng thắn. "
Mộ Vân cười nhạt, nhưng trong lòng cô rất khinh bỉ kiểu nói chuyện như thế này rất nhạt nhẽo. Rồi cả hai im lặng, Mộ Vân không lên tiếng Lam Âu thì cứ nhìn Mộ Vân cũng không nói gì. Đúng lúc này, cửa lại mở ra lần nữa người bước vào là Lục Tử Dạ và Minh Kha. Lam Âu nhìn thấy Lục Tử Dạ, anh ta liền đứng dậy chắn tầm mắt của Lục Tử Dạ đi. Nếu nhìn nghiêng từ phía Lục Tử Dạ, thì như kiểu Lam Âu và Mộ Vân đang hôn nhau. Minh Kha thấy thế liền vỗ người Lục Tử Dạ:
"Ê kia có phải Lam Âu và...? "
Lục Tử Dạ nhìn sang, anh cười khinh bỉ:
"Trò cũ rích, ai mà chả nhìn ra hắn ta giả bộ. "
Minh Kha cười, vỗ vai Lục Tử Dạ:
"Ra chào hỏi tí chứ? "
Lục Tử Dạ gật đầu:
"Chào hỏi tí cho phải phép nào. "
Rồi cả hai cùng đi ra, Mộ Vân thấy Lục Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-qua-dau-thuong-vo-quay-lai-con-phuc-hac/1963664/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.