Chiều hôm đó, Mộ Vân đang trong phòng thí nghiệm của mình. Cô đang tìm cách để nhanh chóng kết thúc chuyện này sớm nhất, càng để lâu càng không ổn. Điện thoại cô vang lên:
"Tôi nghe. "
"... "
"Thật sao? "
"... "
"Cuộc hẹn mấy giờ? "
"... "
"Được lát em sang chỗ chị, hai chúng ta đến đó muộn hơn họ. "
"... "
"Em bảo Hạng Vũ làm sao để hắn, nói ra kế hoạch của hắn giúp chị. "
"... "
"Được tối gặp lại em. "
"... "
"Tạm biệt. "
Tắt điện thoại, Mộ Vân cười nhạt:
"Lam Âu, dám đánh chủ ý lên gia đình tôi à. Tôi cho anh biết tôi là ai, chuyện năm năm trước lần này chúng ta tính một thể. "
Cô đã vạch ra một kế hoạch, xong kế hoạch này cô sẽ ra nước ngoài một thời gian. Sau khi chuyện ở trong nước ổn cô sẽ về, nhưng lần này cô sẽ không đi một mình.
"Cộc... Cộc... Cộc... "
Tiếng gõ cửa làm Mộ Vân giật mình, cô vơ đống giấy trên bàn gọn vào rồi lên tiếng:
"Ai đó. "
Bên ngoài giọng cô bé thư ký:
"Mộ tiểu thư, có Thượng tổng tìm cô. "
Mộ Vân đi ra bàn uống nước, ngồi xuống:
"Vào đi. "
Cạch-tiếng cửa mở ra Thượng Hy một thân mệt mỏi đi vào, nhìn anh như thế Mộ Vân nhíu mày:
"Bao lâu rồi anh chưa ngủ? "
Cô thư ký đi ra và không quên khép cửa lại, Thượng Hy lê thân vào anh thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-qua-dau-thuong-vo-quay-lai-con-phuc-hac/1963656/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.