Cuối tháng hai, liên hoan phim Berlin khai mạc.
Khổng Hi Nhan biến mất khỏi tầm mắt khán giả ròng rã một tháng, rốt cuộc gặp lại mọi người lần nữa trên thảm đỏ, nàng mặc váy dài quét đất màu xanh nhạt, đi giày cao gót mười phân, tóc dài búi lên, vẻ mặt tự nhiên.
Trên màn hình, nàng đang hướng về máy quay mỉm cười, đuôi lông mày mang theo ý cười, giơ tay nhấc chân đều thể hiện ra vẻ sang trọng quý phái.
Phần bình luận chạy chữ điên loạn.
- - Ô ô ô ô! Mặc kệ tất cả, hôm nay tôi phải ôm Nhan Nhan về nhà.
- - Đừng nói ôm về nhà, chỉ cần tận mắt nhìn một lúc thôi là đủ thỏa mãn rồi.
- - Hơn một tháng rồi trời ơi! Ròng rã một tháng! Nhan Nhan, sao giờ chị mới xuất hiện.
- - Sao tôi có cảm giác Nhan Nhan càng xinh đẹp hơn hẳn, có đúng không!
Sau đó vô số người vào like bình luận này.
Trì Vãn Chiếu ngây ngốc nhìn mỹ nhân đang cười duyên dáng trong TV, Trì Huyên cầm đĩa hoa quả đi đến hỏi: "Chị hai, bắt đầu rồi ạ?"
Vương Hải Ninh ngồi một bên sofa nói: "Vẫn chưa."
Trì Huyên cầm hoa quả cắn một miếng: "Vừa đúng lúc."
Em dứt lời thì điện thoại Vương Hải Ninh reo lên, cô cúi đầu nhìn, thấy trên màn hình báo tên người gọi thì cúp máy, không đến hai phút sau lại có người gọi đến tiếp, Vương Hải Ninh đứng dậy, ra khỏi biệt thự trước ánh nhìn của Trì Huyên.
"Alo, Sài tiểu thư, có việc gì?"
Giọng điệu Vương Hải Ninh không quá lạnh nhạt nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/526039/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.