Khổng Hi Nhan ở nhà nghỉ ngơi bốn ngày, mùng sáu tham gia tiệc đóng máy, lúc này nàng cũng bắt đầu mời người đến dự hôn lễ.
Sài Nhân nhận được thiệp cưới thì nhắn tin cho Khổng Hi Nhan: [Hai người là lên xe rồi mới mua vé đấy hả?]
Khổng Hi Nhan trả lời: [Có vấn đề gì không?]
Sài Nhân: [Không vấn đề gì. Vương Hải Ninh có đến không vậy? Lần trước mình có quên đồ ở chỗ chị ấy, muốn nhờ chị ấy mang theo.]
Khổng Hi Nhan: [Đương nhiên có chứ. Chị ấy là phù dâu cho mình mà.]
Sài Nhân: [Chị ấy là phù dâu? Cậu còn thiếu phù dâu không? Nếu không, mình làm phù rể cũng được á.]
Khổng Hi Nhan bị câu nói này của Sài Nhân chọc cười, thời gian này nàng và Sài Nhân ở cùng nhau nhiều hơn người khác, tình bạn cũng dần tăng lên, nhìn thấy tin nhắn đó nàng còn tưởng Sài Nhân đang đùa.
Nhưng Sài Nhân thật sự không nói đùa, cô thấy Khổng Hi Nhan không đồng ý thì quay đầu đi tìm Trì Vãn Chiếu, uy hiếp nếu Trì Vãn Chiếu không đồng ý, Sài Nhân cô sẽ kéo Hi Nhan liều mạng xào couple.
Đối với lời uy hiếp này, Trì Vãn Chiếu chỉ trả lời một câu.
[Nếu như cô trẻ lại hai mươi tuổi, có thể cân nhắc làm hoa đồng.]
(*) hoa đồng: đứa trẻ cầm giỏ hoa xong tung hoa lúc cô dâu đi ra trong đám cưới.
Sài Nhân nhìn thấy câu nói này, nghiến răng nghiến lợi.
Hay lắm cái đồ qua cầu rút ván này, lúc cần cô thì...
Sài Nhân giật mình nghĩ.
Hình như lúc cần thì là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/526036/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.