(*) Lái máy bay: chỉ hành động liên quan đến tình dục:))))
Trì Vãn Chiếu đã sớm nghĩ đến Khổng Hi Nhan rồi sẽ phát hiện ra phòng tranh.
Nhưng không ngờ nàng còn chậm hiểu hơn cô nghĩ nhiều, đến tận hôm nay mới phát hiện ra.
Cô đứng ở cửa, nhìn Khổng HI Nhan khẽ run hai vai cùng với cánh tay đang che miệng không dám kêu lên, chiếc túi Trì Vãn Chiếu cầm phát ra tiếng sột soạt, Khổng Hi Nhan lập tức quay đầu nhìn, hai mắt ửng đỏ, trong mắt mang lệ.
"Hi Nhan..."
Trì Vãn Chiếu vừa mở miệng liền bị Khổng Hi Nhan lấp đầy cõi lòng, nàng không kìm được ôm chặt cô, ướt át truyền đến nơi bả vai, Khổng Hi Nhan vẫn đang run rẩy, một tay Trì Vãn Chiếu ôm eo nàng, tay còn lại nhẹ vỗ về lưng nàng.
Giọng nói Khổng Hi Nhan khàn khàn, có mấy phần kìm nén vì đang khóc: "Trì Vãn Chiếu, chị bị ngốc ư?"
"Chị đúng là đồ ngốc mà!"
Nói xong nàng lại lắc đầu: "Không đúng, em mới là đồ ngốc, em mới ngốc..."
Khổng Hi Nhan hung hăng ôm chặt eo Trì Vãn Chiếu, vốn dĩ tưởng rằng những quyển kí họa nhìn thấy ở nhà bên kia đã khiến nàng rất xúc động rồi, thì ra không phải vậy, cảm xúc lúc ấy kém xa hiện tại. Tình cảnh trước mắt mới khiến nàng chấn động, cảm giác có một cái chuông lớn đánh vào lòng ngực khiến nàng không thể diễn tả bằng lời, chỉ muốn ôm lấy cô, ôm chặt cô, trong đầu nàng lóe lên ý nghĩ điên cuồng, hai mắt cũng đỏ ngầu.
Trì Vãn Chiếu tùy ý nàng ôm chặt, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/526029/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.