Sài Nhân không thể đổi phòng, lí do vì phòng của một trợ lý đoàn phim có chuột, cô ấy sợ nên đã vào ở cùng phòng với trợ lý Sài Nhân.
Nếu như đổi phòng, Sài Nhân sẽ phải ở chung với người trợ lý kia.
Ngẫm lại thì đành thôi vậy.
Dù sao nàng cũng không giống Khổng Hi Nhan, không có nhiều cảnh quay, trên hợp đồng cũng đề cập chỉ quay một tháng là xong.
Nghĩ thế nàng thở dài, cửa phòng vệ sinh ngay hôm sau đã được thay khóa mới, mà hai ngày nay ở chung nàng cũng hiểu được phần nào con người Vương Hải Ninh, chuyện kia liền cho qua.
Cảnh ở vách núi quay ba ngày, mọi người đều biết Lâm đ*o cầu toàn, Sài Nhân ngồi trên ghế nhìn ở không xa Khổng Hi Nhan đang dặm thêm phấn, còn có mấy người trẻ tuổi cổ đeo máy ảnh đang châu đầu ghé tai buôn chuyện.
Ở vách núi thực ra không có cảnh của Sài Nhân, nhưng cô thấy ở trong phòng cũng buồn chán, nên ra ngoài đi dạo.
Ngọn núi này rất lớn, núi liền núi, không nhìn thấy đỉnh, trên núi cây cối xanh tốt, cỏ mọc um tùm, lúc này mọi người đang nghỉ ngơi, diễn viên thì đang trang điểm lại, vách núi có dây chặn lại, đề phòng có người đi qua.
Sau mười phút, Lâm đ*o hỏi: "Ok chưa?"
Khổng Hi Nhan đứng lên, trước mặt có mấy người đi đến, bọn họ cũng giống Khổng Hi Nhan, đóng vai phóng viên.
Sau khi vào trường quay, điều phối viên gõ bảng, hô bắt đầu.
Ánh mắt mọi người đều dồn vào cô gái đứng trước vách núi.
"Trịnh tiểu thư, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/526019/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.