Khổng Hi Nhan và Trì Vãn Chiếu chiến tranh lạnh.
Chính bởi vì giấc mơ đó.
Điều này khiến cho Trì Vãn Chiếu dở khóc dở cười.
Chiều tối hôm đó cô tan ca về nhà, trong ngoài đều không nhìn thấy bóng dáng Khổng Hi Nhan đâu, đang kinh ngạc suy nghĩ định gọi điện thoại thì thấy Yên Yên đi ra từ phòng cho khách trên tầng hai.
Căn phòng này lúc trước Vương Hải Ninh từng ở.
Từ khi Vương Hải Ninh đi khỏi thì vẫn để không, cô đương nhiên chưa vào xem, Trì Vãn Chiếu đứng ở cửa phòng nghe thấy bên trong truyền ra tiếng động, cô đẩy cửa đi vào, Khổng Hi Nhan đang nói chuyện điện thoại.
Nàng chỉ mặc áo ngủ mỏng manh, cửa sổ mở hé một chút, có gió thổi vào, những lọn tóc đen như mực bay bay, từ phía Trì Vãn Chiếu có thể nhìn thấy sườn mặt của nàng.
Nàng vẫn nghe người bên kia nói chuyện, hồi lâu mới trả lời: "Hả? Được, vậy lát nữa chị chụp cho em xem đi."
"Thật sao? Chắn chắn là thay đổi hết rồi."
"Em á? Vẫn ổn mà."
"Biết rồi biết rồi, chị càu nhàu thế này sau làm sao mà gả đi được đây."
Trì Vãn Chiếu chuẩn bị bước vào lại thôi, chân lùi về phía sau vài bước, cô nhìn phần lưng thon gọn của nàng đến xuất thần, ánh mắt ôn nhu quyến luyến.
Lúc Khổng Hi Nhan vừa tắt điện thoại thì cô mở miệng hỏi: "Vương Hải Ninh à?"
Khổng Hi Nhan hơi khựng tay, quay đầu nhìn Trì Vãn Chiếu, đôi mắt sáng hơi run, nhưng nhanh chóng bình thường trở lại: "Vâng."
Dựa vào nét mặt của nàng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/525987/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.