Thành phố B là thành phố không bao giờ ngủ, màn đêm buông xuống cũng không khiến bước chân mọi người dừng lại, ngược lại, đèn neon còn được bật lên, bắt đầu thời gian tiệc tùng ăn chơi.
Chu Sinh đưa Trì Vãn Chiếu về nhà xong thì quay lại công ty tăng ca. Hơn mười giờ tối, Giang Viễn ngồi cùng phòng đứng dậy hỏi: "Cậu không về à?"
Chu Sinh không ngẩng đầu lên, tay vẫn lật xem tài liệu: "Một lúc nữa."
Giang Viễn mỉm cười: "Bận vậy à, cần tôi giúp một tay không?"
Chu Sinh ngẩng đầu thấy Giang Viễn cười hờ hững: "Thôi khỏi, anh giúp thì chỉ khiến tôi thêm việc."
Giang Viễn dựa trước bàn làm việc của mình, nhìn trước mặt Chu Sinh vẫn còn mấy tập tài liệu, anh giật khóe môi: "Vốn muốn mời cậu đi xem kịch, nhưng cậu bận rộn như vậy thì thôi, tôi đi một mình vậy."
Chu Sinh nghe thấy Giang Viễn nói vậy, mặt lóe lên chút đăm chiêu, anh tháo kính ra, vẻ mặt như thường: "Xem kịch gì?"
Giang Viễn mắt hấp háy, cười hiền lành: "Đương nhiên là kịch hay rồi, tôi đặt tên kịch là "Mở bát đầu năm", được không? Cậu muốn đi xem không?"
Chu Sinh lại đeo kính vào, nhìn Giang Viễn, ánh mắt lóe sáng: "Kịch này, là Trì tống sắp xếp?"
Giang Viễn nghe vậy, ầy một tiếng với Chu Sinh: "Thư kí Chu quả không hổ là thư kí Chu, lợi hại."
Chu Sinh liếc Giang Viễn, anh mặc áo mơ mi trắng, caravat đỏ, rõ ràng là màu sắc bùng nổ rực rỡ mà phối với gương mặt tuấn tú kia không chút nào mất hài hòa, trái lại tỏa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/525978/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.