Hôm sau, trời sáng trưng rồi Khổng Hi Nhan vẫn nằm trên giường, Trì Vãn Chiếu đã ăn mặc chỉnh tề, cô quay đầu nhìn Khổng Hi Nhan cuộn người trong chăn, đang vặn vẹo chuyển động, cô đi đến gọi: "Hi Nhan."
Khổng Hi Nhan nhíu mày bị làm phiền liền xoay người không thèm để ý, nhưng dưới chăn nàng cũng không mặc gì, vừa động một cái liền để lộ bả vai trắng nõn, xinh đẹp đáng yêu, bên trên còn lưu lại dấu vết hồng nhạt.
Trì Vãn Chiếu cúi đầu gọi hai tiếng: "Hi Nhan" người trên giường vẫn hờ hững quay lưng, cô cúi người xuống cắn bả vai nàng, Khổng Hi Nhan lập tức rụt người lại, bị đau kêu lên: "Đau."
Khổng Hi Nhan vừa tỉnh, giọng lười biếng xen lẫn chút cáu giận, nàng lấy chăn quấn kín người mới xoay lại nhìn Trì Vãn Chiếu mặc quần áo gọn gàng.
"Mấy giờ rồi ạ?"
Trì Vãn Chiếu nhìn đồng hồ: "Tám giờ rồi."
Khổng Hi Nhan giật mình cấp tốc hoàn hồn: "Tám giờ á?"
Trì Vãn Chiếu gật đầu.
Khổng Hi Nhan nhớ đến Vương Hải Ninh sẽ phải checkin trước mười giờ, nàng vội vã ngồi dậy, chăn trượt khỏi vai, khoát lên ngực, để lộ da dẻ trắng nõn cùng với dấu hôn rải rác.
Trì Vãn Chiếu ngồi xuống bên nàng, ánh mắt nóng rực.
Khổng Hi Nhan nhận ra ánh mắt đó liền cúi đầu nhìn mình, sau đó đỏ mặt nói: "Đừng nhìn nữa."
Trì Vãn Chiếu: "Không phải hôm qua em để chị nhìn thật kĩ rồi còn?"
Khổng Hi Nhan:....
Trì Vãn Chiếu thấy nàng buồn bực chỉ mím môi cười cười, đứng dậy rời đi.
Dưới nhà, Vương Hải Ninh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/525974/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.