Tang lễ của Trì Trác do Trì Nhất Phàm đứng ra lo liệu chính, Trì Vãn Cũng đã hai ngày không về, có lẽ giúp đỡ anh xử lý.
Sau khi tỉnh lại thì tâm tình Trì Huyên ổn định hơn nhiều. Tạ Đan lo cho em nên ở lại với em cả hai ngày. Khổng Hi Nhan không thể giúp gì về tang lễ nên cũng ở nhà chăm sóc Trì Huyên.
Trong thời gian đó, nàng gọi điện cho Vương Hải Ninh.
Vương Hải Ninh vẫn bình thường, giọng điệu nói chuyện cũng không có gì khác lạ, Khổng Hi Nhan có hỏi xem cô đến nước A làm gì nhưng Vương Hải Ninh đều không nói, chỉ là Khổng Hi Nhan cũng mơ hồ đoán được một chút.
Ba ngày sau.
Hậu sự của Trì Trác đã gần xong xuôi, Trì Vãn Chiếu để Chu Sinh tới đón ba người ở nhà đến nghĩa trang. Khổng Hi Nhan mặc áo khoác gió màu đen đi xuống thì thấy Trì Huyên và Tạ Đan đã ăn mặc chỉnh tề đứng trong phòng khách.
Trì Huyên thấy nàng đi xuống liền hô: "Chị dâu."
Khổng Hi Nhan nhìn vẻ mặt em: "Ổn hơn chưa?"
Trì Huyên gật đầu, sắc mặt vẫn hơi tái: "Em không sao rồi."
Tạ Đan kéo tay cả hai nói: "Đi thôi, mấy đứa Nhất Phàm đang chờ đây."
Khổng Hi Nhan vừa ra cửa thì thấy Chu Sinh đã đứng cạnh xe, mở sẵn cửa xe.
Sau đó ba người lên xe.
Không khí trong xe rất ngột ngạt, Trì Huyên không nói gì trước sau đều nhìn ra ngoài cửa sổ, Tạ Đan cầm tay em, đôi mắt sưng đỏ, rõ ràng là mấy ngày nay đều khóc.
Trong chiếc xe này, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/525968/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.