Khổng Hi Nhan nằm trên giường bệnh nghĩ mãi mà không thể nghĩ ra vì sao thái độ Trì Huyên đột nhiên quay ngoắt đến vậy.
Rõ ràng một giây trước còn nổi giận đùng đùng với nàng, giây sau đã quy củ gọi nàng chị dâu?
Nhìn thế nào thì cũng không bình thường.
Nhưng người trong cuộc sau khi quay lại thì một mực không lên tiếng, hầu nàng ăn tối rửa mặt xong thì nằm ngủ trên sofa.
Giờ đang say giấc rồi.
Khổng Hi Nhan nhìn chằm chằm dáng vẻ mềm mại của Trì Vãn Chiếu nằm gọn trên sofa, không chút phản ứng.
Trái lại càng nhìn lại khiến nàng buồn ngủ.
Trong phòng bệnh im ắng, chỉ nghe thấy tiếng ít thở đều đều của hai người, ánh trăng rọi qua cửa sổ, tuyết rơi cả ngày nên đặc biệt sáng hơn, Khổng Hi Nhan nhìn ra cửa sổ, không bao lâu cũng chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau, nàng bị chuông điện thoại đánh thức.
Trong cơn mơ màng, tiếng chuông vẫn đang kêu, nàng còn chưa cả mở mắt, chỉ thấy có một bóng đen trước mặt, sau đó điện thoại để sát vào tai nàng.
"Hi Nhan, em khỏe không?"
Là giọng Đồng Duyệt.
Khổng Hi Nhan mở mắt, nghĩ là mình chưa tỉnh ngủ, sau đó lại thấy Trì Vãn Chiếu đứng bên cầm điện thoại giúp mình, nàng mới cầm lấy: "Đồng tỷ."
Đồng Duyệt thở phào: "Có phải đang ở viện? Bây giờ sao rồi? Sao em lại không nói cho chị biết?"
Liên tiếp câu hỏi được đưa ra khiến Khổng Hi Nhan vừa tỉnh bị bối rối, sau đó yếu ớt hỏi: "Đồng tỷ, sao chị biết em vào viện vậy?"
Đồng Duyệt nhíu mày: "Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/525954/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.