Tuy dân số thành phố B đông nhưng không khí ngày Tết cũng không quá đậm, lí do có lẽ vì mỗi ngày mọi người đều ăn chơi chè chén, nên dù đến ngày lễ thật sự thì cũng không có tinh thần mạnh mẽ như những nơi khác. Chương trình Khổng Hi Nhan sắp quay là vào Giáng Sinh. Nàng ngồi trên xe nhìn hàng cây bên đường đều được treo đèn neon đỏ, ban ngày cũng vẫn mở đèn, sáng lấp lánh, có chút đẹp đẽ. Hôm nay cả Phó Thu và Đồng Duyệt đều đi cùng nàng, có lẽ vì đây là chương trình giải trí đầu tiên nàng tham gia để từ khi quay lại showbiz, Đồng Duyệt lo Phó Thu không ứng phó được mới tự mình đến. Hai người ngồi hai bên Khổng Hi Nhan, vẻ mặt Phó Thu nghiêm túc, khẩn trương nắm tay lại, quay đầu nhìn thấy dáng vẻ Khổng Hi Nhan nhẹ như mây gió, không khỏi tò mò: "Khổng tỷ, chị không căng thẳng sao?" Khổng Hi Nhan cười nhẹ: "Căng thẳng cái gì?" Phó Thu nín nửa ngày: "Thì, thì...em cũng không biết, nhưng cứ thấy rất hồi hộp." Rõ ràng không phải Phó Thu lên đài, không phải chương trình cô bé tham gia, nhưng vẫn căng thẳng, liên tục nuốt nước bọt. Đồng Duyệt ở bên kia lại hờ hững hơn nhiều, cô nhìn Phó Thu nói: "Căng thẳng quá thì không cần đi." Phó Thu mạnh mẽ lắc đầu: "Em muốn đi cùng Khổng tỷ." Đồng Duyệt bất đắc dĩ cười cười, cụp mắt nhỏ giọng nói với Khổng Hi Nhan: "Đã đọc qua những thứ kia chưa?" Khổng Hi Nhan ừm một tiếng: "Đọc gần hết rồi ạ." Đồng Duyệt: "Chị cũng sẽ chào hỏi qua với người chủ trì, sẽ không bị làm khó quá đâu, cứ thả lỏng." Khổng Hi Nhan hơi nhíu mày: "Đồng tỷ không tin em?" Đồng Duyệt bị nàng hỏi, đột nhiên bật cười. Đúng rồi. Khổng Hi Nhan ba năm trước, đừng nói một chương trình trực tiếp này, chính là sân khấu rộng lớn hơn cũng không khiến nàng sợ hãi lo lắng, vậy cái này có là gì đâu. Nghĩ vậy, Đồng Duyệt hơi yên tâm. Hôm qua trời mưa phùn nửa ngày, hôm nay vẫn hơi mưa mưa, bầu trời xám xịt, tối om om, chiếc xe hướng về trường quay đi vào. Khổng Hi Nhan đến khá sớm, bên trong trường quay còn chưa có mấy người đến. Đồng Duyệt muốn đưa nàng đi gặp người chủ trì trước tiên, Khổng Hi Nhan gật đầu cười nhẹ, khí chất thanh nhã nổi bật, Đồng Duyệt ở một bên hỗ trợ nói tốt vài câu, người chủ trì gật đầu: "Tôi biết rồi." Lát sau, Cố Linh và Ngô Thanh cũng đến. Ngô Thanh nhìn thấy Khổng Hi Nhan liền hừ mũi một cái, nhìn sang chỗ khác. Cố Linh thì gật đầu chào hỏi nàng: "Khổng tỷ đến sớm thật đó." Khổng Hi Nhan hờ hững: "Cũng được, tôi vừa tới thôi." Cố Linh ừm một tiếng, bị trợ lý kéo đi trang điểm thay đồ. Không lâu sau, Đồng Duyệt cũng kéo Khổng Hi Nhan đi vào phòng trang điểm. Trong chương trình phải mặc quần áo cổ trang, chính là những bộ đồ mặc trong phim. Khổng Hi Nhan chọn bộ váy màu vàng, tóc dài được búi lên, dùng trâm bạch ngọc cố định tóc sau gáy, trang điểm nhẹ, rất mang lại cảm giác của Sở Thiên. Vẻ mặt nàng hờ hững, nhưng khí thế không giảm, liếc một cái, không giận tự uy. Khổng Hi Nhan ngồi trước bàn trang điểm, thấy Cố Linh và Ngô Thanh dựa vào nhau thì thầm, nàng cụp mắt. Chốc lát sau, Tiêu Thừa đã đến. Tiêu Thừa và trợ lý của hắn chạy vào, trên vai còn có dấu hiệu của nước mưa, sau khi đi vào trường quay lập tức được các staff đưa cho khăn mặt, dẫn hắn đi thay đồ, trang điểm. Hắn đi qua chỗ Khổng Hi Nhan liền hô: "Khổng tỷ." Khổng Hi Nhan nhấc mắt, nhìn hắn qua gương, khẽ gật đầu: "Đã đến rồi." Tiêu Thừa vừa lau mặt vừa đi tiến về gương, trực tiếp khom người qua vai của Khổng Hi Nhan. Ở góc nhìn khác, cảm giác như hắn đặt đầu lên vai nàng vậy. "Khổng tỷ đến sớm ha, đã thay đồ xong hết rồi." Hắn nhìn người trong gương cười cười. Khổng Hi Nhan hơi dịch người qua, cố ý kéo dài khoảng cách, lạnh lùng nói: "Tiêu tiên sinh vẫn nên đi thay đồ đi." Tiêu Thừa nhún vai, đứng thẳng người lên, rời khỏi chỗ Khổng Hi Nhan. Cách đó không xa, Ngô Thanh lạnh lùng nhìn, khoé miệng mím lại, ánh mắt tràn đầy tức giận. Phó Thu đi lấy nước nóng cho Khổng Hi Nhan, lúc quay về thấy nàng đanh mặt, môi mím thẳng, vẻ mặt lạnh lùng, cô bé không khỏi hỏi: "Khổng tỷ, xảy ra chuyện gì?" Khổng Hi Nhan đón lấy cốc nước: "Không có gì đâu." Phó Thu ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh nàng, nhíu mày hỏi: "Đồng tỷ đâu rồi ạ?" Khổng Hi Nhan suy nghĩ một lúc: "Khả năng có việc nên đi ra ngoài chút." "Ồ..." Phó Thu nhìn quanh một lượt đều không thấy Đồng Duyệt. Cô bé ngồi bên cạnh Khổng Hi Nhan, nhìn nàng uống nước xong lại cầm lấy cốc hỏi: "Chị muốn uống thêm không?" Khổng Hi Nhan xua tay, hơi nhay trán. Cách đó không xa, Đồng Duyệt đứng ở chỗ mà hai người không nhìn thấy, đang nghe điện thoại. "Luật sư Hàm?" "Vâng, tôi đã hiểu." "Thư ký Chu yên tâm, tôi biết nên làm thế nào rồi." Đồng Duyệt cúp máy, quay đầu nhìn Khổng Hi Nhan, thầm nghĩ, thư ký Chu đúng là rất quan tâm Khổng Hi Nhan. Còn nhớ đến lần đầu tiên gặp nhau, Khổng Hi Nhan nói hai người họ không quen nhau. Không ngờ hiện tại nàng lại thành người đứng đầu trong tim thư ký Chu. Thật là kì diệu. Đồng Duyệt cất điện thoại đi liền nghe các staff gọi bọn họ chuẩn bị lên đài. Cô đi đến cạnh Khổng Hi Nhan, tỉ mỉ kiểm tra một lần, xác nhận không có chuyện gì mới gật gù: "Đi thôi." Đến lượt bọn họ lên đài rồi. Trước kia Khổng Hi Nhan cũng tham gia nhiều loại chương trình, show thực tế, thi đấu ca hát, chương trình trò chuyện, các loại chương trình giải trí đều có, nhưng ít khi có chương trình trực tiếp nào. Vì thế trước khi lên đài nàng vẫn có chút căng thẳng, Phó Thu đứng bên cạnh nhỏ giọng động viên: "Khổng tỷ đừng lo, có em ở hậu trường cổ vũ chị." Khổng Hi Nhan quay đầu thấy dáng vẻ cô bé như vậy liền cười lên. Vốn là có chút căng thẳng, giờ biến mất hết rồi. Từ hậu trường đi ra trước sân khấu, mắt Khổng Hi Nhan sáng lên, cảm giác quen thuộc ngày nào tràn về, đây là sân khấu đã cách nàng đến ba năm, là chiến trường của nàng, viền mắt Khổng Hi Nhan có chút nóng, nhưng nàng cúi đầu che dấu rất nhanh. Trong trường quay có không ít fans, bọn họ giơ cao banner và lighstick, đồng thanh hô: "Tiêu Thừa! Tiêu Thừa!" "Cố Linh, Cố Linh, chị là người đẹp nhất!" "Ngô Thanh, đại bảo bối của chúng tôi!" Các loại tiếng ồn ngoài sân khấu kia vọng vào trong, bước chân Khổng Hi Nhan dừng một chút, Lăng Vũ đứng sau nàng nhỏ giọng hỏi: "Khổng tỷ, sao thế?" Khổng Hi Nhan ho nhẹ, đè xuống tâm tình, lắc đầu cười khẽ: "Không sao." Nàng thoải mái ưỡn ngực, thẳng lưng, trên mặt nở nụ cười mỉm, ung dung đi lên, dưới khán đài vốn đang ồn ào, giờ phút nàng đi ra nghe được từng trận reo hò truyền vào tai: "Sở Thiên!!!!!" "Aaaa! Là Sở Thiên!!!!" "Tôi yêu Sở Thiên!!!" "Tôi yêu Khổng Hi Nhan!!!" Tiếng reo quen thuộc khiến Khổng Hi Nhan cảm giác như được trở về ba năm trước, lúc nàng phong quang vô hạn, những thứ nàng được nghe nhiều nhất chính la những lời kia, từ lúc bắt đầu là cảm độngvô cùng cho đến khi lạnh lùng chửi rủa, nàng đã nghĩ mình sẽ không bao giờ vì năm chữ kia mà kích động nữa. Chính là sự thật đã chứng minh. Nàng sai rồi. Khi nàng đứng trên sân khấu lần nữa, được nghe thấy năm chữ kia rõ ràng rành mạch, chóp mũi vẫn có chút chua xót, trong lòng vẫn đầy sóng lớn mãnh liệt, trong mắt hơi có ánh lệ, nghiêng đầu cười, đúng lúc staff kéo đèn chiếu về phía nàng. Đẹp đến kinh động lòng người. Những fans đang hô tên nàng nhìn thấy thế bị sững sờ, dừng lại phút chốc, sau đó chỉ còn nghe được từng đợt đồng thanh: "TÔI YÊU KHỔNG HI NHAN!" "TÔI YÊU SỞ THIÊN!" "SỞ THIÊN, SỞ THIÊN, MỊ LỰC VÔ HẠN! SỞ THIÊN, SỞ THIÊN, SỨC MẠNH VÔ BIÊN!" Người chủ trì không khỏi cười cười, ra hiệu khán giả bình tĩnh lại. Khán đài liền ngừng náo động, khôi phục yên tĩnh. Bên trái Khổng Hi Nhan là Cố Linh, bên phải là Lăng Vũ, người chủ trì đưa mic cho bọn họ, để bọn họ tự giới thiệu trước. Đây là lần đầu tiên Ngô Thanh và Cố Linh tham gia chương trình trực tiếp, cả hai có chút căng thẳng, nói nhầm vài câu, bị người chủ trì bình tĩnh kéo lại, trong trường quay thỉnh thoảng vang lên tiếng cười. Qua đoạn giới thiệu chính là vào phần chơi trò chơi. Vì hôm nay là Giáng Sinh, giải thưởng của trò chơi cuối cùng chính là sợi dây chuyền từ hãng S.O. Hình ảnh dây chuyền được phóng to ở màn hình phía sau, Khổng Hi Nhan quay đầu nhìn, dây chuyền thiết kế tinh xảo, mặt dây là hình mặt trời, dây bạch kim, ánh bạc sáng loáng lấp lánh. Hình ảnh dây chuyền hiện ra, khán đài liền ồ lên. Bọn họ đều cảm thán sự tinh xảo xinh đẹp kia. Người chủ trì mặt mày vui vẻ, ánh mắt đầy ý cười: "Đây là món quà từ nhà tài trợ S.O, ai thắng cuộc cuối cùng, người đó sẽ được mang sợi dây chuyền này về. Ai có thể đoán được điều đặc biệt của sợi dây chuyền này không?" Ngô Thanh đang cầm mic, bị người chủ trì nhìn liền nói: "Mặt dây phải không?" Người chủ trì cười lắc đầu. Ngô Thanh chuyển mic cho Cố Linh, Cố Linh nghĩ một lúc rồi nói: "Ý nghĩa của nó chăng?" Người chủ trì vẫn lắc đầu, cũng không vòng vo nữa: "Điều đặc biệt chính là, nó là chiếc vòng cổ độc nhất vô nhị, được nhà thiết kế hàng đầu của S.O vì chương trình này mà tạo ra, trên thế giới này chỉ có đúng một chiếc." Ánh mắt Khổng Hi Nhan không tự chủ được nhìn vào chiếc vòng cổ thật lâu. Khán giả đồng loạt ồ lên vỗ tay rầm rầm. Người chủ trì ra hiệu khán giả trật tự lại rồi nói: "Đương nhiên món đồ quý giá như vậy thì phải để người có tư cách nhất lấy về rồi." "Chúng tôi đã mời bốn vị giám khảo đến, đều là các tiền bối về diễn xuất." Anh nói rồi vỗ tay: "Hãy chào mừng các vị giám khảo xuất hiện!" Cả trường quay vỗ tay nhiệt liệt. Khổng Hi Nhan nghiêng đầu nhìn sang, thấy một bóng người trong đó thì sửng sốt một chút. Quan Hiểu Dĩnh. Hai người cùng nhau ra mắt, cùng diễn hai bộ phim truyền hình, lúc đó nàng là nữ chính, Quan Hiểu Dĩnh là nữ phụ, bởi vì duyên phận đó, nàng đặc biệt thích kết thân với Quan Hiểu Dĩnh, hầu như không hề giấu diếm nhau chuyện gì, nhưng ba năm trước, sau khi nàng xảy ra chuyện, hai người chưa hề liên lạc chút nào. Phim điện ảnh vốn là do nàng diễn nữ chính cũng bị huỷ hợp đồng, sau đó kí với Quan Hiểu Dĩnh, nhờ vào bộ phim đó Quan Hiểu Dĩnh nhận được giải thưởng Ảnh hậu Kim Lâm, một bước tiến lên đường lớn trở thành sao hạng A, sau đó không lâu gả cho Vệ tổng của Hâm Huy, trở thành Phu nhân Tổng giám đốc Hâm Huy, tiền đồ bằng phẳng. (*) Ảnh hậu: Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất mảng phim điện ảnh. Vì thế Khổng Hi Nhan nhìn thấy Quan Hiểu Dĩnh cũng chỉ sửng sốt chốc lát rồi lại nhanh chóng bình tĩnh lại. Với thân phận hiện nay của Quan Hiểu Dĩnh, đương nhiên có tư cách làm giám khảo rồi. - ------------------------------- 13/05/2020 Trở lại ngày mưa gió:))
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]