*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khổng Hi Nhan không biết Trì Vãn Chiếu nói thật hay đùa, nàng đến gần, nhỏ giọng hỏi: "Tại sao?"
Trì Vãn Chiếu cúi đầu nhìn điện thoại: "Làm trợ lý cho nghệ sĩ nhưng quá thất trách."
Khổng Hi Nhan lắc đầu: "Tiểu Thu rất tốt, không thất trách chỗ nào cả."
"Không quan tâm nghệ sĩ của mình, chỉ thích hóng hớt bát quái là thứ nhất."
"Không có tầm nhìn, không biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói là thứ hai.'
"Gọi điện thoại không cân nhắc xem nghệ sĩ có được nghỉ ngơi hay không, chỉ nghĩ đến bản thân không chú ý người khác là thứ ba."
Trì Vãn Chiếu nghiêng đầu, vẻ mặt lạnh nhạt: "Khổng tiểu thư, khuyết điểm như vậy tôi có thể liệt kê cả đống, mà chỉ cần ba điều này, tôi có thể đuổi việc cô ta rồi."
Khổng Hi Nhan mím môi: "Thật ra Tiểu Thu không tệ như vậy đâu, em ấy mới tốt nghiệp đại học, chưa biết nhiều chuyện, vẫn đang học tập thêm, chị có em ấy cơ hội đi."
Trì Vãn Chiếu: "Được, tôi xếp cho cô ta làm trợ lý người khác, cô thì không được."
Khổng Hi Nhan nhíu mày: "Sao tôi không được?"
Trì Vãn Chiếu nhẹ nhàng nói tiếp: "Bởi vì cô là vợ của Trì Vãn Chiếu, cho dù là trợ lý cũng phải là người tốt nhất trong vạn người."
Tốt nhất trong vạn người.
Vậy sẽ là một người giống Đồng Duyệt.
Không phải nàng không thích Đồng Duyệt, chỉ là không thích sự khéo léo, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/525910/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.