Lịch sử trò chuyện bị giở ra, quả nhiên có Khổ Vì Tình, sáu mươi mấy trang, nhiều lần là vào rạng sáng.
Cá nhỏ vừa đọc vừa tán thán, “Tưởng Hiểu đúng là tình thánh.”
Thường Trấn Viễn không có hứng với đoạn tán tỉnh vớ vẩn chẳng khác gì trẻ con chơi trò gia đình kia, xem luôn lần gần nhất, “Khổ Vì Tình muốn tới tìm Tưởng Hiểu.”
Lăng Bác Kim nói, “Chẳng phải Tưởng Hiểu xếp y vào đội bỏ qua sao? Sao còn định gặp y nữa.”
Cá nhỏ nói, “Em không đọc câu cuối cùng của Khổ Vì Tình à? ‘Anh nhất định sẽ cho em sự ngạc nhiên lớn nhất kiếp này’. Nếu như một người thích em nói với em, sẽ cho em sự ngạc nhiên lớn nhất kiếp này thì em cảm thấy là cái gì?”
Ánh mắt Lăng Bác Kim không khống chế được nhìn sang Thường Trấn Viễn, nói hơi ngượng ngùng, “Có thể là, cùng về gặp bố mẹ?”
Cá nhỏ nói, “Tuy hơi lệch nhưng cũng xê xích không nhiều.”
Thường Trấn Viễn nói, “Cầu hôn? Nhẫn kim cương?”
Cá nhỏ nói, “Cầu hôn mà, nhẫn có là cái chắc. Vì vậy, nếu em đoán không nhầm thì ít nhất là Tưởng Hiểu cảm thấy Khổ Vì Tình sẽ mang nhẫn tới.”
Lăng Bác Kim nhìn ảnh đại diện của Khổ Vì Tình trên blog, “Góc chụp không rõ, tìm người khó lắm.”
“Nhưng chẳng phải chúng ta có tài khoản QQ của y đó sao?” Cá nhỏ nói, “Chị có thể nghĩ cách điều tra địa chỉ IP của đối phương.”
Thường Trấn Viễn không biết nhiều về QQ, gật đầu trở lại chỗ ngồi, đang định đọc báo một lúc giết thời gian thì thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-duong-ngay/1333637/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.