Sau bữa tối, Thường Trấn Viễn lái xe tới thăm Lưu Triệu.
Đời trước hắn có duyên gặp Lưu Triệu mấy lần, chẳng để lại ấn tượng tốt lành gì cho nhau. Đời này, nhìn Lưu Triệu từ góc độ khác, người thì vẫn là người đó, nhưng thiện cảm lại tăng lên không ít. Dù sao cũng chung một chiến hào, thái độ đối với cấp dưới của ông ta có thể nói là khoan dung. Thi thoảng nhớ lại thái độ khi trước của mình dành cho ông ta, Thường Trấn Viễn nghĩ, nếu đổi vị trí, cấp dưới như vậy hắn nhất định cho kẻ đó biết tay từ lâu rồi. Nói từ điểm này thì Lưu Triệu cũng không tệ lắm.
Nếu nói khuyết điểm thì cũng có. Lưu Triệu mặt ngoài vững vàng, nhưng bên trong cũng là kẻ tầm nhìn ngắn hạn, lòng dạ cũng quắt quéo, bình thường nghiêm trang dày dạn, lúc gặp phải bản án không phá được thì những ý nghĩ quắt quéo nọ sẽ rục rịch. Nếu Lưu Triệu không rục rịch thì lời ngon tiếng ngọt của hắn sao có thể thuyết phục Lưu Triệu mạo hiểm nằm vùng vô số lần được.
Nhất là vụ án Triệu Thác Đường khiến Lưu Triệu ăn sướng miệng, vì vậy mới ăn vố đau từ Lỗ Dương Quang và Lịch Sâm.
Hắn lái xe vào khu Lưu Triệu ở, sau đó xách quà lên tầng.
Lưu Triệu là người có gia đình. Chị vợ mở cửa, hỏi rõ mục đích xong thì lo âu nói rằng Lưu Triệu về cái là không bước chân ra khỏi phòng.
Thường Trấn Viễn thấy chị ta đi đứng chậm chạp, hỏi ngạc nhiên, “Chị có thai à?”
Vợ Lưu Triệu sờ bụng, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-duong-ngay/1333624/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.