Thường Trấn Viễn nhân giờ cơm trưa gọi điện lại. 
Thư ký Liêu không bắt máy, vang hai tiếng liền tắt đi, tới một rưỡi chiều mới gọi lại. 
Thường Trấn Viễn đang đi vệ sinh, thắt quần xong mới nghe máy. 
“Ngại thật, hai ngày nay chú bận quá, mãi không có thời gian gọi cho cháu.” Thư ký Liêu nói, “Thường ủy Sở hai hôm trước có nhắc tới cháu, hỏi cháu dạo này thế nào, có vẻ là quan tâm cháu lắm đấy.” 
Thường Trấn Viễn lấy làm lạ. Qua thái độ sốt sắng rời đi của Sở tiểu thư, hắn tưởng gặp mặt xong là đường ai nấy đi, không có dính dáng gì nữa, ai mà ngờ lại còn tiếp nữa? Lẽ nào Sở tiểu thư bỏ đi là để lạt mềm buộc chặt? Vậy thì không có chuyện không nói lấy một câu tạm biệt, gây cho đàng trai ấn tượng không lễ phép được. 
Hắn ngơ ngác ngắn thôi, nhanh chóng nghĩ tỏ duyên cớ. Thư ký Liêu nói là thường ủy Sở, không hề nhắc tới Sở tiểu thư, việc này nói rõ sự tiếp tục của mối quan hệ này được khống chế trong tay thường ủy Sở. Khiến một thường ủy tỉnh ủy biệt đãi như vậy, thậm chí sẵn sàng làm trái ý con gái, có thể thấy được địa vị của ông bố đằng sau hắn sẽ không quá nhỏ. 
Nếu như vậy thì hắn cũng không cần tiếp tục lá mặt lá trái, trực tiếp nói, “Cháu thấy cháu với Sở tiểu thư không hợp.” 
“Chuyện duyên phận quả thật là khó nói.” Thư ký Liêu không tiếc gì cả, đổi giọng, “Tối nay có thời gian không, ra gặp nhau đi. Chú đặt chỗ ở Shangri-La 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-duong-ngay/1333569/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.