“Dừng tay!” Lăng Bác Kim thừa lúc mình xuất hiện khiến một tên khác ngơ ra, nhanh chóng xông tới, bắt lấy cánh tay kẻ đó vặn mạnh, cướp lấy cái ghế, sau đó bắt chéo tay đối phương ra sau lấy còng khóa lại, đẩy qua một bên, rồi đi cứu Gậy trúc bị kéo đập vào tường. 
Người nọ hai mắt đỏ ngầu, hoàn toàn điên cuồng, cả người bất chấp đâm vào đường. Gậy trúc cắn răng, tay phải đã đau tới mất cảm giác, nhưng anh ta chỉ có thể ôm chặt lấy y, nếu buông ra sẽ càng khó lường. May sao Lăng Bác Kim thân thủ mạnh mẽ, xông lên, vặn tay người nọ, quặt tay y ra sau lưng, một tay khác ấn mạnh đầu y lên mặt bàn, thân thể ghì lên người đối phương, gầm lên, “Không được động đậy!” 
Người nọ mặt dán lên bàn, miệng vẫn còn phát ra tiếng a a a, thân thể không ngừng giãy lên giãy xuống. 
Gậy trúc được cứu ra, ôm tay không nói được lấy một câu. 
Trải qua cuộc quần ẩu của bọn họ, Thường Trấn Viễn một lần nữa đứng lên, đi tới bên Gậy trúc, thấp giọng hỏi, “Tay không sao chứ?” 
Gậy trúc nhăn mặt lắc đầu. 
Thường Trấn Viễn kiểm tra cánh tay của anh ta, nói, “Có thể là trật khớp rồi, để tôi bảo… Lăng Bác Kim tới phòng y tế kiểm tra cùng anh.” 
Gậy trúc ngẩng đầu nhìn hắn, “Chuyện ở đây…” 
“Mình tôi là được rồi.” Thường Trấn Viễn nhìn nghi can vẫn đang ngọ nguậy không ngừng, bổ sung một câu, “Trói y lại đã.” 
Gậy trúc tần ngần chút rồi nói, “Tự tôi tới phòng y tế thôi.” Anh ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-duong-ngay/1333552/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.