“Chú Nghiêm! Sao đột nhiên chú lại đến đây? Tép Nhỏ có biết hay không?”
“Con đừng nói lại với nó. Chú đến đây đương nhiên là có việc.”
“Liên quan đến công trình Thành Nam sao ạ?”
Chú Nghiêm gật đầu, hơi nới lỏng cravat, có vẻ vì không quen mặc đồ vest.
“Tép Nhỏ cố chấp thôi, thật ra giữa chú và Phúc An từ lâu đã không còn gút mắc với nhau. Nhưng chú thật ích kỉ, không muốn Thần Hi thân tình với bên này. Cho nên không có ý giảng hòa đôi bên.”
“Chú không hề sai, chuyện này cũng chẳng phải là trách nhiệm của chú.”
Nghiêm Cảnh thở dài thoáng gật gù: “Cho nên lần này bỏ qua sĩ diện, chú muốn giúp cho Tép Nhỏ được toại nguyện. Phúc An đã hứa nhượng lại công trình Thành Nam cho Dật Vĩ, thậm chí giải quyết đám giang hồ tố giác phạm tội đối với Tép Nhỏ. Nhưng mà, chú không biết có nên nói với Tép Nhỏ hay không?”
Cố Thừa Luân kiên quyết nhận định: “Không nên nói ra, ít nhất là trong thời điểm này, bản thân nó chưa thấu đáo vấn đề. Vả lại chưa chắc Lục Phúc An có ý tốt hoàn toàn trong chuyện này, thực tế công trình Thành Nam tồn tại rất nhiều vấn đề và Thượng Thần không quá thiết tha.”
Lúc thang máy xuống dưới tầng trệt Thừa Luân chọn tầng trở lại lên trên, bấy giờ máy nhắn kêu bíp bíp mấy tiếng. Anh tranh thủ về lại văn phòng gọi lại số máy nhắn:
“Khốn kiếp, các anh dám thông đồng mòn rút của công, tại sao chi phiếu không chuyển đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990544/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.