“Chưa thấy thư kí nào vất vả như em. Chảy tới chạy lui ở hai công trình, làm bao nhiêu việc, thật sự là vượt phạm vi của một thư kí thông thường. Tép Nhỏ nói tuyển người nhưng chỉ chú tâm bên cố vấn đầu tư tài chính, rõ ràng không có ý tìm thêm người san sẻ với em.” Cố Thừa Luân kí vào văn kiện mà Doãn Ân Hi vừa mang đến, phàn nàn mấy câu.
Ân Hi nhoẻn miệng cười: “Anh ấy còn hay cảnh tỉnh với tôi rằng Dật Vĩ tôi cũng có phần, cho nên phải sốt sắn hơn mới được.”
Cả hai đi khảo sát công trình sau đó nghe nhóm trưởng báo cáo tiến trình mới đi xuống dưới tầng.
“Nó lẽ sự, muốn rút cạn sức của em thôi. Sau này hãy học cách từ chối.”
Doãn Ân Hi lại cười: “Nghe giọng điệu của anh người ngoài nghe được còn không dám tin hai người là bạn thân nhiều năm.” Ân Hi bỗng thở dài, nói: “Không biết gần đây anh Thần Hi ra ngoài làm gì, hiếm khi về công ty. Hôm nay thì gọi xuống thông báo họp gấp. Giờ này trễ rồi.” Ân Hi nghiêng đầu ra chỗ cửa sổ thông gió của một căn hộ đang xây nhìn hoàng hôn sắp tắt.
Cố Thừa Luân thấy Ân Hi chân đi cao gót xuống chỗ bậc thang gập ghềnh có hơi trở ngại liền đỡ lấy tay giúp cô giữ được thăng bằng.
“Cảm ơn anh... Còn nữa, hôm trước anh ấy còn bỏ tiền túi kí hóa đơn cho một chiếc đồng hồ trị giá 5 nghìn, nói là tặng một người họ Châu.”
Cố Thừa Luân cười nhạt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990516/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.