Sau khi dùng bữa với Ân Hi xong Cố Thừa Luân đưa cô trở về văn phòng Dật Vĩ mới đến chỗ bar gần nhà nơi bọn anh hay hẹn nhau. Đến đó quả nhiên trông thấy Uông Thành đang mặt mày ủ rũ. Cố Thừa Luân ngồi xuống gọi một cốc bia lớn, nghe bạn mình kể lể mấy câu.
Nghe xong anh không đồng cảm bao nhiêu lại khẽ cười và nói một cách rất thản nhiên:
“Ân Hi lo nghĩ thật đúng, biết chắc mày vì chuyện cô ấy dọn ra ngoài sống mà suy nghĩ lung tung. Cô ấy vừa hay nhờ tao động viên mày, thật ra... cô ấy dọn ra ngoài đúng lắm. Ân Hi không còn phụ bán quán mì, thường hay chạy vại công việc bên ngoài. Rất ngại phiền hà chú thím Uông. Khi trước vì chuyện tỏ tình... à cô ấy, cô ấy đã muốn tự thuê riêng một căn nhà, nhưng vì Lục Phiến gây phiền, chính tao và Tép Nhỏ đã lo ngại đến an toàn cho nên thuyết phục ở lại. Thành! Mày tuyệt đối nên mừng cho cô ấy, nay có thể ở cùng với Windy thực sự được thuận tiện và thoải mái. Chỗ con gái với nhau, càng dễ dàng chăm sóc.”
Cố Thừa Luân nói một tràng dài đến chính mình cũng không ngờ đến.
Mình thật sự chỉ vì thuyết phục cho cá nhân Uông Thành được hiểu thôi sao? Dường như đâu đó tận sâu trong lòng anh cũng tán đồng rất lớn.
Uông Thành như thể hiểu ra cũng không còn cố chấp buồn phiền.
“Ân Hi quả thực là một cô gái nghĩ cho người khác nhiều hơn là nghĩ cho mình.” Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990471/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.