“Tép Nhỏ có phải đã đến tìm em không?”
“Không có.”
“Ây! Thằng quỷ này bây giờ mà vẫn chưa tới nữa sao?” Uông Thành ngó nghiêng vào văn phòng làm việc sau đó tiếp tục bảo với Ân Hi: “Đêm qua nó có tới gặp anh, nó cũng nghĩ kĩ rồi. Nó chịu gánh hết mọi chuyện.”
Ân Hi nghe vậy thì lập tức tươi cười, Uông Thành cũng cười theo, anh khẽ nói: “Ân Hi! Em đã không có chọn lầm người.”
Ân Hi tựa như gật đầu, tâm tình thoáng chốc đã niềm nở trở lại. Trông thấy cô vui vẻ Uông Thành cũng an lòng hơn rất nhiều.
“Thằng Luân đến chưa?”
“Anh ấy đang đợi anh bên trong...”, còn chưa dứt lời thì Ân Hi vội quay mặt qua.
Sau lưng nghe thấy động tĩnh, Cố Thừa Luân đúng lúc đang từ phòng làm việc bước ra, có vẻ khẩn trương gọi Uông Thành: “Vào trong nói chút chuyện đi. Ân Hi! Em cũng vào nữa.”
“Vâng.”
Ân Hi trở lại vẻ lo âu, e ngại chuyện vừa qua chưa thực sự được giải quyết. Mà Thượng Thần Hi cho đến bây giờ cũng chưa chịu xuất hiện.
Lúc này ba người vào trong phòng làm việc riêng của Cố Thừa Luân, vẫn chưa có ai kịp ngồi xuống ghế nói chuyện tử tế đã nghe Cố Thừa Luân thông báo tin dữ: “Ngân hàng mới cho người gọi điện thoại, nói là tài khoản công ty Dật Vĩ đã bị rút hết.”
“Tại sao vậy?” Uông Thành chau mày hỏi.
“Tao cũng đang muốn biết là tại sao.” Cố Thừa Luân nhìn vào mắt Uông Thành và hỏi.
Uông Thành ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990462/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.