Cố Thừa Luân thu dọn hành lý và cất kĩ chỗ tiền mặt vào trong túi xách tay, sau đó khẩn trương rời khỏi nhà.
Lúc xuống dưới khuôn viên tìm chỗ đón taxi thì trông thấy một chiếc xe mui trần màu đỏ chạy đến chặn trước mặt. Anh có hơi kinh ngạc, vì đúng lúc nhận ra người bên trong chính là Helen.
Trông thấy anh Helen có vẻ vội vàng xuống xe, sau đó đi đến trước mặt anh, vẻ mặt vẫn còn nét căng thẳng và hấp tấp.
“Cũng may anh chưa lên máy bay, Thượng Thần Hi nói đêm nay anh lên máy bay nhưng lại không biết anh bay chuyến nào. Em cứ sợ là tới không kịp gặp anh...”
Cố Thừa Luân nhìn tấm giấy nhỏ trong tay Helen, biết đó là chi phiến anh liền lạnh lùng quay đi chỗ khác, tâm tình thoáng chốc đã nặng nề trở lại, lời lẽ khó nghe gì cũng không ngại ngần thốt ra, “Mấy người buông tha cho tôi đi, được không? Đừng khinh thường nguyên tắc làm người của tôi như vậy.”
Nói rồi Cố Thừa Luân tiếp tục bỏ đi, không muốn bận tâm đến Helen nữa.
Helen kinh ngạc, nhanh nhẹn níu lấy cánh tay của anh, buộc anh phải dừng lại, nói cho rõ ràng, “Wallace! Anh đừng vội từ chối em có được không?”
“Có phải trong thâm tâm của mọi người, thực tế anh là kẻ mềm lòng, dễ bị thu phục? Cũng không cần lấy chi phiếu ra chà đạp lên lòng tự trọng của anh.”
Helen nhíu nhẹ mi tâm, mặc dù không hiểu rõ lời mà Cố Thừa Luân vừa nói, nhưng cô biết anh đang chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990405/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.