Cố Thừa Luân lại lấy ra tấm chi phiếu trong túi áo, vẻ mặt khẩn trương, “Còn đây là chi phiếu 1 triệu tiền mặt. Giờ tôi đưa mẹ và em gái tôi đi trước.”
Cố Thừa Luân chạy đến chỗ mẹ và Hy Hiền, keo tay ý định đưa họ đi. Tên Phổ và một đàn em lập tức ngăn cản.
“Em gái của mày đâu chỉ nợ bọn tao nhiêu đây tiền, huống chi thời gian kéo dài, tiền lãi cộng lại vốn phải cần thêm 1 triệu 500 nghìn nữa mới đủ.”
“Các người muốn nói sao mà không được. Dù thế nào đêm nay tôi nhất định đưa mẹ và em gái tôi ra khỏi đây.”
“Thì phải xem máu của mày có chảy đủ lâu.”
Phổ phất tay, hai đàn em cầm dao sấn tới chém, liên tục mấy nhát Cố Thừa Luân đều lách người tránh được, mẹ Cố và trông thấy cảnh hỗn loạn liền cuốn quýt quỳ xuống van nài tên đại ca:
“Anh Lễ! Cầu xin anh tha cho con trai tôi. Nó hoàn toàn vô tội. Xin anh!”
“Tôi sẽ kiếm tiền trả cho các người, đừng đánh anh ấy.”
Lúc này đã nghe anh Lễ lên tiếng: “Phổ! Đừng nháo loạn.”
Hai tên đàn em nghe thế liền dừng lại, tuy nhiên Phổ vẫn hầm hầm tức giận đạp mạnh Cố Thừa Luân một cú ngã nhào.
Mẹ Cố và Hy Hiền kích động lao đến ôm ghì lấy hông bụng của tên Phổ lại, ra sức chống cự.
Phổ vung đòn, không ngừng ra sức chế hạ mẹ con Hy Hiền.
Cố Thừa Luân không nhìn được cũng lao tới. Phổ vung dao hướng mẹ Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990399/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.