Reng reng!
“Alo!”
“Cậu có phải là Cố Thừa Luân đó không?”
“Là tôi... Ông, sao lại biết được số điện thoại của tôi?” Cố Thừa Luân nhận ra giọng nói của đối phương, lập tức cảnh giác hỏi.
Bên kia đầu dây chợt cười, “Người ra ngoài làm ăn đương nhiên có cách thức của họ. Sao rồi, tay của cậu đã lành lại chưa? Làm việc phải cẩn thận đó.”
“Không cần ông bận tâm!” Cố Thừa Luân lạnh lùng đáp lại.
“Cậu không cần khách sáo với tôi.”
“Số tiền còn lại đó tôi nhanh chóng chuyển trả cho ông mà, chỉ cần là các ông không làm khó mẹ và em gái tôi.”
“Cậu không phải lo, tôi chờ cậu qua đây! Sau này... chúng ta còn kết bạn với nhau!”
Cố Thừa Luân tắt điện thoại, vẻ mặt lạnh lùng.
Bên này, nhìn thấy Thượng Thần Hi đột nhiên đến Lôi Kình cũng rất sảng khoái nhắc về bữa cơm tối mà ông ấy hẹn được, khiến Thượng Thần Hi trong lòng càng nôn nóng.
“Ông Lôi! Tôi rất hiểu tính cách của thằng bạn này, tôi hy vọng ông đừng trông mong vào nó. Huống hồ nó làm ở Sở quy hoạch chức vị không cao lắm, không giúp được gì cho chúng ta đâu.”
Lôi Kình đang cao hứng liền bị mấy lời này của Thượng Thần Hi chọc tức, sắc mặt liền thay đổi, “Tôi nhìn nhận ai, thưởng thức ai không đến lượt cậu chỉ điểm đâu. Ban đầu chính cậu cũng muốn đưa nó vào tròng, OK! Cậu thất bại tôi cũng không trách cậu, giờ đây tôi đích thân hẹn nó cậu lại năm lần bảy lượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990377/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.