“Rốt cuộc... mày đã đi Macau.”
“Không. Tao không đi.”
Thượng Thần Hi lãng tránh, cúi mặt thu dọn hồ sơ trên bàn, rồi lại lấy ra tập tài liệu khác xem qua, cứ như vậy trở thành kẻ bận rộn.
Cố Thừa Luân nhìn đến thì hết nói nổi, anh cũng đi ra ngoài.
Chẳng hiểu sao nghe được kết quả đó trong lòng lại dịu xuống nhẹ nhõm như vậy...
Chính vì cảm xúc này khiến Cố Thừa Luân nhìn ra được một cách rõ rệt tâm tư của chính mình.
Anh đứng đấy nhìn Ân Hi tươi cười rót champagne mời các đồng nghiệp, từ trong ra ngoài không hề để lộ chút sơ hở nào để nhận biết cô ấy vừa chịu nhận một đả kích như thế nào. Cố Thừa Luân không nói rõ cảm xúc của mình, nên là thương xót hay mừng cho cô ấy đây?
Trải qua một ngày làm việc, Thượng Thần Hi trọn vẹn làm một ngày dài ở công ty cũng là điều hiếm hoi trong thời gian gần đây.
Lúc tan ca mọi người ai đi đường nấy, Cố Thừa Luân nhìn sang Thượng Thần Hi và Ân Hi, còn chưa mở lời đã nghe Ân Hi lên tiếng.
“Anh Thần Hi tiện đường, hay là để anh ấy đưa tôi về.”
Cố Thừa Luân nhịn lại, chỉ biết gật đầu mỉm cười.
Anh đi phía chỗ đỗ xe, còn Thượng Thần Hi và Ân Hi đi ngược lại hướng khác.
Ân Hi đi sau lưng Thượng Thần Hi, anh ấy thì vẫn vậy có vẻ vội vàng, cũng không có ý muốn trò chuyện với cô. Đến mấy lần Ân Hi định mở miệng gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990346/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.