“Một lúc nữa mẹ và chú Nghiêm sẽ cùng mấy người trong nghề thử rượu vang nhập về cho nhà hàng của chú ấy. Con có muốn đi cùng không?”
“Có chứ? Có rất thích thú nghe chú ấy bàn về ẩm thực và các đặc trưng của rượu...”
Windy đang nói chuyện, trông thấy cha cô và Thượng Thần Hi nhìn qua thì dừng lại bước chân, có chút lăn tăn khó chịu ở trong lòng.
Lôi Kình cuối cùng cũng di chuyển bước chân về phía hai mẹ con họ. Vừa sải bước vừa nói: “Hiếm khi có nhã hứng như vậy, ba người chúng ta cùng uống thêm ly rượu đi.”
Windy hơi khó xử, chỉ biết ngây ra. Linda thì liếc nhẹ một cái và đáp: “Tôi không có được sung sức như anh đâu.”
Lôi Kình nhướng mày, tựa hồ muốn dây dưa kiếm chuyện: “Hay tại vì tôi giành mua lại sợi dây chuyền đó nên em mới không được vui.”
Linda nhíu mày không ngại chê trách: “Anh vẫn luôn háo thắng như vậy.”
“Bây giờ là tôi quyên góp làm từ thiện mà thôi.”
“Anh đừng có dùng lời lẽ nhảm nhí trao đổi với phóng viên để mà xã giao với tôi.”
Lôi Kình lập tức nghiêm mặt, thẳng thắn đáp: “Okay! Sợi dây chuyền này tôi mua khi công ty khởi nghiệp đầu tiên của tôi phát hành cổ phiếu ra thị trường, nó biểu tượng cho thành tựu của em và tôi. Tôi nhớ khi xưa tôi và em kết hôn, tôi chỉ tặng em một chiếc nhẫn, tôi thấy thật không đủ, cảm thấy mình rất là nghèo hèn. Nên sau này tôi đã cố mua sợi dây chuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990338/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.