Trời tối, Thượng Thần Hi không có lòng dạ nào ra ngoài xã giao cùng đám người ở Lôi thị nên sớm đã lái xe quay về nhà.
Lúc mở cửa, rất không ngoài dự đoán cha lớn và cha nhỏ của anh đang ngồi ở phòng khách đợi, tivi thì đang phát sóng tin tức, mà người nào cũng tâm trạng ủ ê.
“Chào cha!”
Ông Nghiêm Cần đứng bật dậy, rất nhanh đã lên tiếng chất vấn Thượng Thần Hi: “Tép Nhỏ! Vừa rồi trong tin tức có nói, công ty Vinh Hưng do con đứng tên vì công tác thu mua nhà mà ép đến nghiệp chủ phải nhảy lầu. Chuyện là sự thật đúng không?”
Thượng Thần Hi cúi mặt. Ông Nghiêm Cảnh cũng hầm hầm đứng lên và trách mắng: “Cha đã nói với con bao nhiêu lần, làm địa ốc phải đứng đắn đàng hoàng, không thể một bước lên trời. Bây giờ thì xảy ra án mạng rồi.”
Thượng Thần Hi vẫn cố gắng thanh minh cho chính mình: “Cha! Hai người phải tin con... Thật sự... không như hai người đã nghĩ.”
“Con có biết thầy Vương là giảng sư của nhiều con cháu mấy người bạn già của cha hay không? Vì chuyện này, cha thật sự không còn mặt mũi nhìn mặt hàng xóm...” Ông Nghiêm Cần khó chịu nói.
Thượng Thần Hi nặng nề chua xót. Anh cúi đầu nói hai chữ ‘xin lỗi’ rồi đẩy cửa đi ra ngoài. Để lại vẻ mặt lo âu của ông Nghiêm nhỏ và Nghiêm lớn hết sức khó coi.
Trông thấy con trai của mình như vậy họ cũng không nỡ trách móc thêm nữa, nhìn nó thắt thỉu bỏ đi, chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990329/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.