Còn hai ngày nữa là đến hẹn. Ngay khi giao dịch xong phải ngay lập tức vềhải Phòng, sau đó vào Sào Gòn phân phối. Nhưng vẫn chưa tìm thấy TháiVy, Long ca thực sự bực tức. Do vây cánh của anh ở đây không nhiều, lạikhông thể để lộ ra. Nên việc tìm kiếm vì thế vô cùng khó khăn. Nhưngnhững nơi có thể đều kiếm cả. Không lẽ đã qua địa phương khác rồi? ThấyChính ruồi đi vào, Long ca sốt sắng:
- Sao rồi?
Chính ruồi lắc đầu:
- Hai tên đó lặn kĩ thật.
“Rầm!!!” Long ca đập mạnh tay lên bàn, sau tiếng rầm có tiếng rắc vanglên khe khẽ. Ba sẹo nuốt nước bọt. Long ca đang giận dữ, chẳng lẽ thíchcái cô xinh xinh kia rồi. Bình thường cũng không thấy Long ca khẩntrương như vậy. Đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Chính ruồi như bắtđược bài của ba sẹo, tát vào má nó bộp bộp, nói:
- Mày đừng có thừ mặt suy diễn. Là em Bảy, là em tụi mình. Biết chưa?
Ba sẹo ôm mặt, tức tối định ăn miếng trả miếng thì Long ca trừng mắt.Hắn lập tức ngồi lại chỗ cũ. Đúng lúc đó Thạch sầu diện vest đen lịchlãm đi ngang qua, sự thay đổi về ngoại hình khiến Chính ruối cùng Ba sẹo há hốc miệng. Long ca cũng ngạc nhiên hỏi:
- Mày mặc đồ gì kì vậy?
Thạnh sầu tỉnh bơ:
- Sao kì? Bây giờ ai chả mặc vậy!
Chính ruồi kéo kéo cái áo, đi vòng quanh Thạch sầu xem xét rồi hỏi:
- Cũng hợp đó, nhưng tự nhiên mặc bộ này chi. Mày có phải quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-mot-chan-vao-trai-tim-anh-the-co-duoc-khong/2078097/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.