Bà hai đã sớm dẫn ba bà kia đilấy bạc, trong phòng chỉ còn lại bà lớn cùng Thái Vy và Kiều Hoa. Côbiết bà lớn tâm tư đều bị đả kích sau màn vừa rồi, cũng không muốn phiền bà thêm nữa bèn thoái thác:
- Chuyện Kiều Hoa, cũng có liên quan chút với chị Tuyết, nhưngmà tội thêm tội cũng không khác là bao, đã nhận trừng phạt rồi, thôi thỳ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có gì đi.
Thái Vy nói những lời này ra, mắt không quên ném cho Kiều Hoa ánh nhìnsắc lạnh. Hừ, cô vì sao lại tự mình vả miệng mình như thế này chứ. Vìai?
Bà lớn cười nhẹ, nói Thái Vy cùng Kiều Hoa lui về nghỉ ngơi, rồi đi vào trong.
Dọc hành lang, Thái Vy lạnh lùng rảo bước, Kiều Vân lập cập chạy theophía sau. Đột nhiện Thái Vy khựng người, quay ngoắt lại, khiến Kiều Vânsém chút ngã đập mặt xuống gạch. Nó lồm cồm đứng dậy. Thái Vy tiện taynhéo tai nó, Kiều Vân đau nhưng không dám lá, mặt đỏ gay nhìn Thái Vy.
- Coi như em cũng có gan chịu đòn. Dám lừa chị sao.
Kiều Vân phụng phịu:
- Em bị đánh thật mà, nhưng chị Kiều Tuyết đáng nhận sự trừng phạt, em chỉ là thúc đẩy chị thôi.
Thái Vy hừ lạnh, buông tay, Kiều Hoa vội xoa xoa tai. Thái Vy chầm chậmcước bộ, vẻ mặt trầm ngâm. Dù gì cô cũng sắp rời khỏi đây, nên cô khôngmuốn làm xáo xào cái phường này lên. Bà lớn, bà hai đối với cô không tệ, vốn muốn để đào Tuyết lại. Bởi cô đi rồi, phường này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-mot-chan-vao-trai-tim-anh-the-co-duoc-khong/2078080/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.