Edit: Vũ Hằng 
Beta: Bông 
Một cô gái đến báo án. 
"Rất hiếm thấy." Quý Tu Thành không nhịn được nói. 
"Cái gì?" 
"Hiếm có người nào một mét tám mấy như em lại thích đồ ngọt." 
Nguyên Lương cố ý liếc hắn một cái, nhưng không muốn cho Quý Tu Thành thấy mình quan tâm lời nói của hắn. 
Quý Tu Thành mím môi, nháy mắt một cái. 
"Đồ ngọt có cảm giác hạnh phúc." Nguyên Lương nhẹ giọng giải thích. 
"Hả?" Quý Tu Thành không hiểu lắm. 
Nguyên Lương không nói tiếp, nhưng Quý Tu Thành cảm thấy Nguyên Lương càng bí ẩn hơn, tại sao lại muốn dựa vào đồ ngọt để tăng cảm giác hạnh phúc? 
Anh không hạnh phúc sao? 
Bên trong cục vẫn như cũ, tất cả mọi người về vị trí của mình. 
Trải qua vụ án hôm qua, mọi người có thái độ chấp nhận Nguyên Lương rất cao, hơn nữa ánh mắt họ nhìn anh cũng rất kính phục. Chỉ có Nguyên Lương biết đi theo hướng tài xế xe taxi kia không khác gì đánh cược, không ngờ ăn may đi đúng hướng, nếu không trong một ngày tuyệt đối không phá được án. 
Hơn nữa có Quý Tu Thành âm thầm giúp đỡ trong bóng tối, năng lực của Quản Dũng cũng không tồi, thoạt nhìn hẳn là người đứng thứ hai sau Quý Tu Thành. Nên trước đó tuy không có chức vụ đối phó nhưng lại có một đội phó thực thụ. Bây giờ chính bản thân anh còn nhảy dù đúng vào vị trí vốn thuộc về Quản Dũng, cậu ta không những không hề tức giận mà còn bằng lòng theo anh chạy ngược chạy xuôi làm trợ thủ cho mình, có thể thấy là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-gai/1151060/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.