Đến buổi chiều, tất cả mọi người trong lớp được thông báo chuyển lên phòng học trên lầu để tham gia tiết dạy thanh nhạc. Mai Tử đã sớm kéo chúng tôi đi chiếm vị trí hàng đầu, nói là để ngắm trai đẹp rõ hơn một chút.
Trên bục, bàn giáo viên đã bị chuyển đi, thay vào đó là một chiếc đàn Piano, phía cuối lớp đều là những vị lãnh đạo tới dự giờ. Đám học sinh vừa có chút tò mò vừa có chút hưng phấn, trong phòng học vang lên những tiếng xì xào bàn tán.
Đột nhiên, cả phòng học lập tức trở nên an tĩnh, lặng ngắt như tờ. Tôi cũng theo đám học sinh nhìn về phía cửa lớp, sau đó cũng giống như tất cả mọi người, ngơ ngác nhìn người đang bước vào.
Người đó có vóc dáng cao to, bên trên mặc một chiếc áo sơ mi trắng kiểu hoàng gia đang thịnh hành của năm nay, bên dưới là chiếc quần tây đen, một tay cầm thước dạy học, một tay bỏ vào trong túi quần, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, anh ta thong thả bước lên bục giảng.
Đây không phải Nhiếp Duy Dương thì là ai!
Tôi ngây người, lúc này mới phát hiện ra mình hoàn toàn chả biết chút gì về anh ta cả, thì ra anh ta là nghiên cứu sinh âm nhạc của trường đại học N bên cạnh sao?
Mai Tử ngồi bên cạnh túm lấy tay áo của tôi, cố gắng kìm nén giọng nói, khẽ hô lên: "Trời ạ, anh ấy đẹp trai quá, đẹp trai quá, đẹp trai quá! Cậu xem hàng mi với đôi mắt kia xem! Còn cái mũi nữa! A! Trời ơi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-gai-hoa-vien-vuon-gai/38580/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.