"Cậu còn nhớ rõ chuyện lúc chúng ta mới quen không?" Miêu Miêu siết chặt khăn trong tay, đôi mắt trống rỗng nhìn về phía trước.
Tôi gật đầu, đương nhiên tôi nhớ rõ. Khi đó Miêu Miêu đang bị vài tên côn đồ lớn tuổi chặn lại bắt nạt trong hẻm nhỏ, là tôi đã cứu cô ấy.
Miêu Miêu hít sâu một hơi: "Khi đó, mấy người kia, kỳ thật chính là tên khốn.... Đồng Chấn sai khiến!"
Tôi mở to hai mắt nhìn.
Miêu Miêu cười thê lương, nói tiếp: "Khi đó mình đã bị ông ta làm nhục rất lâu. Rốt cuộc mình nói với ông ta, mình đã học cấp hai rồi, muốn đến trường học nội trú chứ không muốn ở nhà. Ông ta không chịu và nhốt mình trong nhà nhưng mình dùng ga giường làm dây thừng, từ trên lầu trốn đi, đến trường tự mình làm thủ tục ở nội trú. Sau khi ông ta biết, gọi điện thoại điên cuồng mắng chửi mình, nói rất nhiều lời khó nghe..., Nói mình về nhà ở, thuận tiện cho ông ta thi bạo. Mình rất sợ hãi nhưng mình cảm thấy, mình đang ở trong trường học, khắp nơi đều là người thì ông ta có thể làm gì được mình? Nhưng mình không ngờ ông ta đi mua chuộc bọn côn đồ, nói với bọn chúng rằng chỉ cần bọn chúng dẫn mình về nhà, tùy bọn chúng làm thế nào cũng được. Bọn chúng liền nhân lúc mình đi mua đồ ở gần trường... May mà sau đó gặp cậu. Tô Tô, nhất định cậu cảm thấy tình cảm của mình với cậu không bình thường hả?"
Tôi lắc đầu: "Chỉ tại tên khốn kia!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-gai-hoa-vien-vuon-gai/1926283/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.