Nhiếp Duy Dương đi pha nước ấm thay quần áo ướt, tôi đi đến phòng bếp tìm đồ ăn.
Mở tủ lạnh ra đã thấy thức ăn được bọc ni lon đặt trong khay, a, nhìn ở trên còn rất tinh sảo, là đồ được tặng à? Không có chuyện đột nhiên tài nấu nướng của Nhiếp Duy Dương tốt như vậy. Mặc kệ như thế nào, có ăn là tốt rồi, tôi lấy hai khay thoạt nhìn làm cho người ta muốn ăn, dùng lò vi ba hâm nóng lên rồi bê đến bàn ăn.
Trên bàn ăn được trải khăn trải bàn trắng tinh, ở giữa bàn xếp nhiều đế cắm nến màu bạc phức tạp. Tôi ngồi bên cạnh bàn, kinh ngạc nghĩ, chẳng lẽ Nhiếp Duy Dương chuẩn bị bữa tối tinh sảo lãng mạn đón tiếp tôi? Kết quả Bình Bình đến đây, ừ, anh tức giận, thật cũng không có gì là vô lý.
Tình cảm và dục vọng của anh đối với tôi đều là trần trụi không chút che giấu, kịch liệt, trực tiếp, ngang ngạnh, bá đạo.
Tuy hơi không đúng trọng tâm nhưng lại không hề giả vờ.
Tôi nhớ tới lúc ở trong lòng anh nghe được tiếng tim đập dồn dập mà mạnh mẽ, nhắm mắt lại. Aiz, nếu không phải tôi đã biết rõ hậu quả nếu ở bên anh là nhất định tình yêu sẽ từ từ bị nghi kị và tổn thương ăn mòn, chắc chắn tôi sẽ không rời khỏi biển tình khiến người ta say mê này.
Nếu không phải...
Cảm giác khác thường lại xuất hiện, đột nhiên ý nghĩ mơ hồ trong đầu trở nên rõ ràng _ vì sao, vì sao tôi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-gai-hoa-vien-vuon-gai/1926263/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.