Lâm Hoè Hạ ra khỏi biệt thự, cũng không biết mình phải đi đâu.
Cô lái chiếc Regal nhỏ màu đỏ của mình ra khỏi biệt thự.
Cột đầu tiên trong máy định vị là đến công ty, sau khi suy nghĩ một chút, cô dứt khoát tìm một khách sạn gần công ty rồi đi qua đó.
Xe đi vào trung tâm thành phố, đột nhiên cô cảm thấy cảnh tượng xung quanh trở nên rất xa lạ.
Cô không phải người ở đây, ở thủ đô cũng không có bạn bè.
Lúc trước dọn đến biệt thự của Trình Tê Trạch ở, bởi vì gặp phải người cho thuê nhà biến thái, bất đắc dĩ mới phải dọn vào ở trong nhà anh ta.
Ở trong ba năm.
Trình Tê Trạch là người duy nhất cô quen ở thủ đô.
Lâm Hoè Hạ giật giật khoé môi, đột nhiên cảm thấy chua xót không thành lời.
Cảm thấy mình quá thái quá.
Mấy tiếng trước còn suy nghĩ trở thành một người vợ chân thành, bây giờ thì vứt bỏ anh ta.
Giờ độc thân rồi.
Máy định vị nhắc cô còn 300 mét nữa là đến đích, Lâm Hoè Hạ xoa lên đôi mắt đau của mình.
Cô đỗ xe vào bãi đỗ xe của khách sạn, cầm vali vào sảnh đăng ký thuê phòng.
Trong nhà Trình Tê Trạch cô có rất ít đồ, một cái vali to và một cái vali nhỏ là đựng được hết đồ của cô.
Bây giờ nghĩ lại, cảm thấy căn bản mình không thuộc về nơi đó.
Lâm Hoè Hạ thuê phòng một tuần. Lấy thẻ phòng xong, cô kéo vali đến thang máy để đi lên tầng tìm phòng mình.
Phòng không to nhưng sạch sẽ gọn gàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-bam/858086/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.