"Được rồi được rồi, đừng ngồi đây đoán mò nữa." Kiều Linh Quân cười hì hì ngăn mấy cô gái kia lại: "Chị Hoè Hạ vẫn còn ở đây mà, nói chuyện này không vui đâu."
"Có vấn đề gì sao?" Một cô gái trong nhóm đó không vui nói: "Có một số người nên tự mình biết mình chứ? Chẳng lẽ cô ta ngồi đây với chúng ta, chúng ta lại không thể nói đến việc đó sao?"
Lâm Hoè Hạ nghĩ "một số người" hẳn là đang muốn nói cô.
"Tư Đồng, cậu đang nói cái gì đó." Kiều Linh Quân ngoài miệng thì giả vờ oán trách, nhưng trong lòng lại tràn ngập vui vẻ về sự ngay thẳng của Tuyên Tư Đồng: "Chị Hoè Hạ à, chị đừng để ý nhé. Tính Tư Đồng hay nói thẳng, cậu ấy không có ý gì khác đâu."
"Không đâu, mọi người cứ nói chuyện đi." Lâm Hoè Hạ nhẹ giọng nói.
Thật sự là cô không buồn quan tâm đến mấy người này đang nói chuyện gì. Điều duy nhất cô đang quan tâm là, nếu muốn chuyển ra khỏi biệt thự của Trình Tê Trạch thì nên chọn một chỗ ở gần công ty là tốt nhất.
Tất nhiên Kiều Linh Quân không tin rằng Lâm Hoè Hạ sẽ không để ý.
Lúc trước nhanh chóng ở bên cạnh Trình Tê Trạch, còn không phải là vì Trình Tê Trạch vừa có tiền vừa đẹp trai nên mới nguyện ý trở thành thế thân ở bên anh ấy sao?
Bây giờ chính chủ đã trở về rồi, cô ta không nóng nảy mới là lạ đó.
Nghĩ đến đó, Kiều Linh Quân hận không thể nhếch khóe miệng lên đến tận trời.
Sắp có kịch vui để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-bam/858082/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.