Chương trước
Chương sau
Trên màn hình hiện lên nhiệm vụ của gia tộc Hắc Vân, có ba thành viên thuộc gia tộc Hắc Vân, các thành viên trong gia tộc Hắc Vân nhận biết được nhau bằng cách bắt tay ba lần.
Lúc này, Hà Giải đột nhiên dừng lại và đề nghị mọi người cùng bắt tay giảng hoà với nhau trước khi vào trận đấu, mới gặp mặt nhau lần đầu tiên mà đã lao vào xé nhau ngay thì đúng thật là không tốt.
Vì thế, mọi người đều cười rồi bắt đầu bắt tay, bên hậu kỳ bỗng đổi một bài nhạc khác, còn thêm vào một vài chữ phụ đề.
Chẳng lẽ, Hà Giải là người của gia tộc Hắc Vân?
Ban biên tập và cắt nối đã quay cảnh mọi người lần lượt bắt tay và ôm nhau nhau, đột nhiên có một bàn tay bắt tay với Hà Giải ba lần, Hà Giải chớp mắt ra hiệu với người nọ, nhưng lại không tiết lộ người kia là ai. Mấy màn đạn trên Internet phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu nhiều lên:
【 Hà Giải chắc là người của gia tộc Hắc Vân rồi】
【 Cái bàn tay nho nhỏ đó là của Triệu Ngưng hả? 】
【 Tôi đoán là Triệu Ngưng 】
【 Thì ra Hà Giải lại là nhân vật biết chơi xấu như vậy à, sau này Chạy vội mà có gián điệp thì có lẽ tôi sẽ nghĩ ngờ Hà Giải đầu tiên】
……
Trò chơi bắt đầu! Trong thư viện có giấu manh mối về người của gia tộc Hắc Vân, mọi người chia thành ba đội đi tìm manh mối.
An Văn đi cùng với hai người Hạ Cẩn và Đường Đình, Hạ Cẩn đã thay đổi hình tượng mỹ nam lạnh lùng trong ấn tượng của mọi, mặt cậu đầy vui vẻ, phong cách nói chuyện cũng có hơi khác với thường ngày.
Tay cậu chỉ từng người để giới thiệu với An Văn: “Anh là đại ca của mấy đứa, đây là nhị ca của em, còn em là tam muội.” An Văn ngoan ngoãn gật đầu, nhưng trên mặt toát lên vẻ bất lực.
Ba người cùng đi tìm manh mối với nhau, trong suốt quá trình ấy, miệng Hạ Cẩn cứ nói liên tục không ngừng, Đường Đình bị cậu dẫn dắt đến mức cũng trở nên hơi ngốc nghếch luôn, An Văn ở đằng sau hai người anh này bèn phụ trách ngoan ngoãn tìm mwnh mối.
【 Hạ Cẩn có hơi đáng yêu nhỉ 】
【 Ủa? Sao hôm nay Hạ Cẩn tự nhiên hoạt bát bất thường vậy? 】
【 Hạ Cẩn khá khó làm thân với người khác, có lẽ là vì có người thân quen với mìnhư ở đây nên mới trở nên như vậy đó 】
【 Chắc là vì An Văn nên Hạ Cẩn mới như vậy đó, tình cảm của hai người họ tốt thật 】
【 Tôi thích Hạ Cẩn như vậy lắm, trông ngốc ngốc đáng yêu 】
【 Đường Đình bị Hạ Cẩn dẫn theo đến mức cũng bắt đầu trở nên ngốc ngốc rồi 】 【 Hai con người ngốc nghếch này 】
【 Giá trị nhan sắc của ba người này tuyệt quá, đúng là thiên đường của nhan cẩu 】
……
Ở bên kia, Hà Giải đã tìm được một manh mối, trên đó viết “ở chỗ cao nhất”, anh ta lập tức dẫn dắt thuyết phục được mọi người bao vây Vương Phong.
Phong* còn không phải là chỗ cao nhất sao? Anh ta còn mang họ Vương* nữa kìa.
(*Phòng: cho bạn nào ko hiểu thì nó có nghĩa là gió)
(*Vương: cũng có nghĩa là chức vị cao, ở vị trí cao, vd: quốc vương)
Vương Phong bị vây công.
Ở bên An Văn còn đang nhàn nhã vừa tán gẫu vừa đi tìm manh mối, tìm được mấy cái rương nhưng không chứa gì bên trong, nên toàn bộ hành trình chỉ đùa giỡn và tán gẫu.
Đội ngũ chương trình còn thêm vào phụ đề 【 Đội ngũ Phật hệ* 】 .
(*Phật hệ: là kiểu không tranh đua với đời, không để ý nhiều thứ, không sân si toxic.) Ba người họ chợt gặp được hai người Lý Gia Minh và Triệu Ngưng, mấy người họ che bảng tên ở sau lưng và hỏi thăm bọn họ, Đường Đình và Hạ Cẩn đều bảo vệ An Văn ở đằng sau theo bản năng.
【 An Văn hạnh phúc chết mất, được hai cậu anh trai che chở 】
【 Đây hoàn toàn là hành động theo bản năng luôn, tôi chấm hai cậu anh trai này rồi đó 】
【 Cảm ơn hai nam thần đã chăm sóc cho Văn Văn nhà chúng tôi 】
……
Trong lúc hai bên giằng co với nhau, đột nhiên loa phát thanh lại vang lên: “Vương Phong OUT!”
Màn ảnh lại tua ngược đến cảnh Vương Phong bị loại, Trần Dục Văn đè anh ta ở dưới đất, Tạ Diễm phối hợp xé bảng tên trên lưng xuống.
Nhưng bên trong bảng tên lại ghi một dòng chữ nhỏ - Gia tộc Hiên Viên.
Xé nhầm người rồi.
“Huynh đệ, xin lỗi cậu rất nhiều!” Tạ Diễm lập tức xin lỗi. Vương Phong che mặt bị mang đi.
Nhóm Triệu Ngưng lại chạy đến chỗ Vương Phong để tìm hiểu tình huống, bọn họ vừa đi thì Hạ Cẩn nói: “Chúng ta không đi, ở đó người nhiều nên phức tạp lắm, không chừng đến đó còn gặp nguy hiểm, còn không bằng ba huynh muội chúng ta vui vẻ bên nhau đâu.”
Đội ngũ phật hệ tiếp tục đi tìm manh mối, nhưng tán gẫu với nhau mới là nhiệm vụ chính, vì thế đã bỏ lỡ rất nhiều manh mối trên đường đi.
【 Cười chết mất, có phải ba người họ đi nhầm shows tổng nghệ rồi hãy không 】
【 Hay shows tổng nghệ này đổi thành shows nhận người thân đi 】
【 Bọn họ chỉ thiếu một bịch hạt dưa để ở đây ngắm cảnh thôi 】
【 An Văn giống hệt như con thỏ trắng nhỏ vậy á, lẽo đẽo theo hai anh trai ngốc nghếch】
【 An Văn siêu siêu đẹp, cái góc nghiêng này khiến tui gục ngã 】 ……
Vất vả lắm mới tìm được một manh mối 【 Ở trên sông lớn 】, họ suy nghĩ không ra nên đã thả manh mối lại vào hộp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.