Edit by Dưa& Beta by Hy
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
"Đúng là tớ có mượn An Văn trước." Tằng Tú Mạn cũng mở miệng nói.
Vẻ mặt của Thạch Tĩnh và cô nữ sinh kia cứng lại. Không khí trong ban có hơi xấu hổ.
Thạch Tĩnh cũng phản ứng rất nhanh, mỉm cười nói: "Thì ra là vậy! Tằng Tú Mạn xem xong, cậu có thể cho tớ mượn không? Tớ thật sự khâm phục bài thi tốt hơn Canh Duệ."
"Được." An Văn nói.
"Cô ta cố ý nói thế! Chắc chắn Tằng Tú Mạn kia đã giúp cô ta! Thế mà cậu còn muốn mượn của cô ta?" Bị Thạch Tĩnh kéo đi, nữ sinh kia vô cùng tức giận, nói.
"Không phải đâu, cậu đừng nghĩ nhiều." Thạch Tĩnh nói với nữ sinh.
Trong nháy mắt, mọi người trong ban đều đứng về phía Thạch Tĩnh, cho rằng An Văn đã cho người khác mượn trước thì nên nói sớm nhưng An Văn mới từ nước ngoài về, tư duy khác biệt nên cũng hết cách.
Cho nên mọi người cũng không nghĩ nhiều nữa, chỉ chăm chú xem bài thi của mình.
Thấy Thạch Tĩnh khác thường, Tằng Tú Mạn cực kỳ tức giận, nói với An Văn: "Thạch Tĩnh kia có ý gì chứ?"
"Cô ta không vừa mắt với tớ, muốn lại đây uy hϊếp một chút đó." An Văn nói.
Tằng Tú Mạn kinh ngạc mở to mắt, nói: "Sao.. sao cậu lại nói thế?"
"Sao thế?" Nhìn biểu cảm của cô, An Văn buồn cười, chớp chớp mắt.
Một cô gái nhỏ lớn lên không nhiễm khói bụi nhân gian đột nhiên lại đụng phải chuyện thật trong xã hội, thật sự rất đáng sợ.
"Không có gì. Vì sao vừa rồi, lúc cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bug-nganh-giai-tri/271359/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.