Diệp Tô tựa nửa người trên giường, cảngười cuộn tròn trong chăn giống như một que bông, vẫn còn nghển cổ lênnói: “Ta không cần!” Một nửa bên mặt lộ ra vẻ ủy khuất, giống như mìnhlà tiểu thư khuê nữ bị cưỡng bức làm tiểu thiếp cho người ta.
Ồ, hóa ra băng vải còn có thể làm tăng lên vẻ anh tuấn bản chất sao?
Bùi Tấn cố nhịn cười khuyên hắn: “Sao lại có thể nói như vậy? Trước kia chẳng phải ngươi luôn tìm cớ đem nha hoàn được tặng trả về sao. Nhưng nương ta cũng không quan tâm, tự mình chọncho ngươi mấy người vừa ý! Ngươi cũng biết tính khí của mẹ ta, vì mấynha hoàn đã bỏ đi mà thể diện của người cũng mất hết. Không bằng ngươicứ thu nhận họ trước, nếu thật sự không muốn dùng, tùy tiện giao mấyviệc ở ngoài phòng, phung phí của trời một chút, mẹ ta cũng không thểbiết đúng không?” Vừa nói vừa hướng tôi nháy mắt mấy cái.
Tôi giậtgiật khóe miệng xem như trả lời. Tiểu tử thối này sợ là đã hoàn toànkhông cần đánh cuộc, thầm nghĩ làm cho tôi chịu khổ một chút bộc lộ điểm xấu một chút, hắn mới cảm thấy phong thuỷ luân phiên chuyển động.
Aiz, tôi tự thấy ra vẻ đáng thương đã đủrồi, hóa ra tôi còn hỏi ít hơn kiếp trước kiếp này. Tôi tám phần là Tịnh Đàn sứ giả tân chuyển thế, vừa là heo, lại vừa đặc biệt thuần khiết ravẻ đáng thương a!
Diệp Tô hừ nhẹ một tiếng: “Đừng lấy những lời nói dối đó đến lừa gạt ta. Nếu như ta nhận… những nha đầu quý giánày, nào dám sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-xuong-vi-luong/2692649/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.