edit: diepanhquanbeta: MạnChâuSa & hanhmyu
Ông trời có lẽ thông cảm với tâm tình của tôi, mấy ngày kế tiếp mọi chuyện thuận lợi hiếm thấy. Bầu trời quangđãng, lại có gió thu không ngừng, thuyền lớn giương tất cả buồm, kiêungạo ngút trời cùng nhau đạp bằng sóng gió. Nếu là đường thủy chật chẹp, đứng ở đầu thuyền có thể nhìn thấy phong cảnh hai bên bờ sông nhanhchóng lui về phía sau, giống như mình là vua của thế giới, vạn vật cùnghướng phía tôi quỳ lạy, kính cẩn nghe lời mà thối lui.
Tuy là trong lòng tôi trĩu nặng lo lắngcho Diệp Tô, nhưng vẫn không khỏi say sưa với phong cảnh vô biên này.Không khỏi bùi ngùi, thảo nào các anh hùng đều đi làm hải tặc, thuỷ thủlà kẻ không có một tí tế bào lãng mạn nào, lại là nghề nghiệp gian khổnhất, năm tháng sinh tồn đã rèn luyện từng người từng người thành anhhùng.
Là nữ nhân, tôi chỉ có thể tuân theo bản năng, hướng thuyền trưởng Jack anh tuấn mà gào thét cùng sùng bái hết thảy.
Sáng sớm ngày thứ sáu, thuyền lớn cuối cùng chậm rãi cập vào bến tàu Lạc Hà, phát ra một tiếng vang nặng nề.
Liếc mắt thấy hình ảnh đầu tiên là TiểuMãn giống như cái cây nhỏ trên bến tàu, không đợi ván cầu lao xuống tôiđã nhảy xuống thuyền, chạy đến trước mặt đánh một phát vào vai hắn, thập phần vui mừng: “Tiểu quỷ, sao ngươi vẫn ở chỗ này!” Đứa nhỏ đáng ghétnày trước nay luôn ăn mặc gọn gàng, mặc bộ y phục màu thẫm vạt áo thẳngđứng, buộc đai lưng, cả người trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-xuong-vi-luong/2692642/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.